Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 328 : Đinh Tuyết Nhu Đến Nhà

Ngày đăng: 02:18 19/04/20




Tạ Mai Nhi và Bạch Lăng Kỳ cùng lộ ra vẻ cuồng si từ trong ánh mắt khi nhìn vào Đinh Tuyết Nhu, đây hoàn toàn là vẻ háo hức của fan hâm mộ dành cho thần tượng.



Vốn dĩ cả hai cô gái đều cho rằng một đại minh tinh ca nhạc như Đinh Tuyết Nhu chắc phải cao ngạo khó gần như tiên nữ trên trời vậy, thế mà giờ đây cô ta lại xuất hiện bằng xương bằng thịt trước mặt mình.



"Đẹp quá!" Bạch Lăng Kỳ cảm thấy thần tượng của cô còn đẹp hơn trong tấm ảnh.



Đôi mắt Tạ Mai Nhi dán chặt vào Đinh Tuyết Nhu không rời nửa thước, xưa nay cô luôn tự hào một là một đại mỹ nhân rồi nhưng giờ so với Đinh Tuyết Nhu thì tự cảm thấy có phần lép vế hẳn.



Hai cô gái bị vẻ đẹp quý phái kiều diễm của Đinh Tuyết Nhu thu hút, nhìn không chớp mắt vào vị đại minh tinh kia đến hơn một phút mới hồi tỉnh lại.



Bạch Lăng Kỳ bước rón rén đến bên Phương Hạo Vân, hỏi nhỏ: "Hạo Vân, cô ấy có đúng là nữ hoàng ca nhạc Đinh Tuyết Nhu thật không? Sao người ta lại đột nhiên đến nhà mình vậy?"



Tạ Mai Nhi cũng vô cùng xúc động, đôi mắt quay sang Phương Hạo Vân, hy vọng hắn đưa ra câu trả lời, cô gái vừa bước vào nhà có phải là Đinh Tuyết Nhu thật không?



Đinh Tuyết Nhu mỉm cười lịch thiệp với hai cô gái trong nhà, sau đó quay sang đề nghị với Phương Hạo Vân: "Hạo Vân, hai vị này đều là bạn của anh đúng không? Có thể giới thiệu cho tôi quen được không?"



Đinh Tuyết Nhu đến đây chỉ vì cô nhận được điện thoại của dì Bạch thông báo hắn đã lành lặn về nhà, chỉ có điều cô không ngờ tới trong nhà của Phương Hạo Vân lại có hai cô gái xinh đẹp khác ở chung. Trực giác phụ nữ mách bảo hai cô gái này nhất định có mối quan hệ không bình thường với hắn, trái tim cô chợt cảm thấy chua chát.



"Xin hỏi cô có phải là đại minh tinh Đinh Tuyết Nhu không?" Cuối cùng Tạ Mai Nhi đã không nhịn được nữa, bước lên trước lên tiếng xác minh.



Đinh Tuyết Nhu đưa tay ra nắm lấy tay Tạ Mai Nhi một cách thân mật, mỉm cười trả lời: "Vâng, tôi chính là Đinh Tuyết Nhu đây, nhưng tôi không phải là đại minh tinh gì cả, tôi là bạn của Hạo Vân. À, xin hỏi nên xưng hô với chị như thế nào nhỉ?"



"Tôi tên là Tạ Mai Nhi, là bạn đồng nghiệp của Hạo Vân, còn cô này tên Bạch Lăng Kỳ, là bạn gái của Hạo Vân…" Tạ Mai Nhi gần như đã xác định người bắt tay với mình chính là thần tượng Đinh Tuyết Nhu, giây phút này cô quá xúc động, có nằm mơ cô cũng không nghĩ tới sẽ có ngày có thể bắt tay với thần tượng của mình.



Nghe Tạ Mai Nhi giới thiệu xong, Đinh Tuyết Nhu ngấm ngầm thở phào nhẹ nhõm, cũng còn may, hắn chỉ có một cô bạn gái, chưa đến mức hoang đường sống chung với cùng lúc hai cô.



Nói thật lòng, khi vừa mới bước vào nhà, Đinh Tuyết Nhu nhìn thấy Tạ Mai Nhi và Bạch Lăng Kỳ trong lòng đã bị chấn động mạnh, nếu như Phương Hạo Vân đồng thời ở chung với hai cô gái thì quá đáng thật rồi, một cô thì miễn cưỡng chấp nhận được.



Đinh Tuyết Nhu liếc qua Bạch Lăng Kỳ, khen thầm trong đầu, Phương Hạo Vân tinh mắt quá nhỉ, đó là một cô gái xinh đẹp, khuôn mặt thanh tú, toàn thân lan tỏa khí chất thông minh lanh lợi, tương lai nhất định là một vợ hiền dâu thảo.


Rõ ràng đây là một câu nói thăm dò.



Phương Hạo Vân vẫn giữ nét mặt bình thản, từ tốn bày tỏ thái độ: "Rất có lí, tôi còn nhớ có một câu thành ngữ gọi là… cái gì một ly… một dặm…"



"Sai một ly đi một dặm." Tạ Mai Nhi nhanh nhảu nói thay hắn.



"Đúng, chính là câu này, sai một ly đi một dặm, có những thứ chỉ cần bỏ qua một chút thôi đúng là không thể nào tìm về được…" Phương Hạo Vân dửng dưng lên tiếng.



Sắc mặt của Đinh Tuyết Nhu càng trở nên u ám, câu thành ngữ này dùng so sánh với tình cảnh của cô hiện nay thật là chính xác.



"Hạo Vân, tôi có thể nói chuyện riêng với anh có được không?" Dừng lại giây lát, Đinh Tuyết Nhu đột nhiên hỏi một câu làm ai nấy đều giật bắn người.



Không đợi Phương Hạo Vân trả lời, Đinh Tuyết Nhu lại quay sang Bạch Lăng Kỳ, nói như van nài: "Kỳ, có được không vậy? Tôi chỉ muốn nói riêng vài câu với Hạo Vân thôi, cô sẽ không để tâm chứ?"



"Tất nhiên là không để tâm rồi, hai người là bạn với nhau mà, hơn nữa em không bao giờ can thiệp vào cuộc sống riêng tư của Hạo Vân…" Thần tượng lên tiếng van nài mình, Bạch Lăng Kỳ vui mừng hí hửng trong lòng.



"Hạo Vân, đi thôi… vào phòng của anh nhé…" Đinh Tuyết Nhu đưa ra đề nghị.



"Không cần vào phòng đâu, tôi và Kỳ sẽ tránh mặt một lát, hai người ngồi nói chuyện ngoài phòng khách đi, hay là ra ban công cũng được, vừa nói chuyện vừa ngắm mặt trời lặn, khung cảnh tình tứ làm sao ấy…" Tạ Mai Nhi nãy giờ không lên tiếng bỗng chen vào nói nhảm.



Phương Hạo Vân mỉm cười lịch sự, đứng dậy khỏi ghế sofa, nói: "Đinh tiểu thư, đi nào, chúng ta ra ban công ngắm mặt trời lặn… Cảnh hoàng hôn chiều tà đúng là cho người ta một cảm giác ấm cúng…"



Dõi theo hai người kề vai nhau cùng bước ra ban công, từ trong sâu thẳm đôi mắt của Bạch Lăng Kỳ lộ vẻ hờn trách, cô tự nhủ trong đầu: "Mình phải giám sát chặt Hạo Vân mới được, bạn trai mình có sức hút quá mạnh với các cô gái xinh đẹp rồi…"



Vài áng mây lửng lờ trôi trên bầu trời, ánh chiều tà buông xuống, một màu nắng hồng êm ả phủ khắp mặt đất.



"Đinh tiểu thư, hôm nay cô không phải đến phá đám tôi đấy chứ?" Phương Hạo Vân là người mở miệng trước.