Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 430 : Rung động vì Trần Thanh Thanh

Ngày đăng: 02:19 19/04/20




Mấy ngày nay, từ đại đội trưởng Hà Trác Tiếu, cho tới tiểu đội trưởng Văn Diệp đều đã cẩn thận nói qua về sự hung hiểm của nhiệm vụ lần này cho bọn họ.



Theo như họ nói, nhiệm vụ lần này chín phần chết một phần sống, có điều Trần Thanh Thanh lại không hề sợ hãi chút nào. Ngược lại, ở sâu bên trong nội tâm của cô lại có một cỗ hưng phấn, một loại khát vọng. Cô tới đây là để tôi luyện, nhiệm vụ càng hung hiểm, cô càng có khả năng tôi luyện được nhiều.



Có điều dù sao cô cũng là một nghiên cứu sinh còn đang trong trường, chứ không phải một quân nhân chân chính, cho nên cô cũng có một chút hồi hộp.



Đương nhiên, hồi hộp với sợ hãi là hai chuyện khác hẳn nhau.



Mặc y phục, Trần Thanh Thanh đột nhiên nhớ tới giấc mộng tối hôm qua, trong mộng, cô thấy ba mẹ mà mình ngày nhớ đêm mong, cũng thấy gã to xác kia nữa.



Chỉ có điều không biết vì sao, ở trong giấc mơ cô lại không nhìn rõ được khuôn mặt của cái gã to xác đó, hơn nữa, hắn cũng không nói một câu nào với cô cả...



Đúng vào lúc này, hiệu lệnh tập kết đột nhiên vang lên...



Trần Thanh Thanh lập tức liền phục hồi lại tinh thần, vứt bỏ tạp niệm, nắm nắm tay, lẩm bẩm: "Cố lên, cố lên..."



Sau khi ra doanh trại, Trần Thanh Thanh phát hiện ra tổ Tiêm Đao do Mã Long thượng tá dẫn dắt đã sớm tập kết một chỗ, cho dù là tác phong hay quân phục đều vô cùng hoàn mỹ.



Không hề nghi ngờ, có thể sống sót trong mưa bom bão đạn, có thể trở thành Tiêm Đao cũng không phải là ngẫu nhiên, điểm này chỉ cần từ những biểu hiện bình thường của bọn họ là có thể nhìn ra được.



Vừa rồi hiệu lệnh tập kết là của tổ Tiêm Đao.



Những đội viên tập huấn với Trần Thanh Thanh lúc này còn chưa có rời giường, dựa theo quy định, bọn họ còn những một giờ nghỉ ngơi nữa.



Trần Thanh Thanh yêu cầu đối với chính mình vô cùng nghiêm khắc, hơn nữa mỗi ngày cô đều làm theo phương pháp hít thở do Hạo Vân truyền lại, cho nên một ngày chỉ cần ngủ hơn năm tiếng là tinh thần đã đủ sáng láng, tuyệt đối không hề mệt mỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Trần Thanh Thanh cũng không phải là muốn tới xem tổ Tiêm Đao huấn luyện, mà cô có mục đích của mình.



Trước khi đội viên của nhóm mình tập hợp, cô sẽ tiến hành chạy bộ mang theo vật nặng ở xung quanh doanh trại, đại khái là liên tục khoảng một tiếng, hơn nữa sẽ dùng tốc độ nhanh.



Trần Thanh Thanh chạy bộ huấn luyện, rất nhanh đã khiến cho tổ Tiêm Đao chú ý tới. Mới đầu, bọn nọ cũng cảm thấy rung động với tinh thần của tiểu nữ binh này.


"Lại có thể có loại bộ pháp thần kỳ như vậy sao, tôi còn tưởng rằng loại bộ pháp này chỉ có thể tồn tại ở trong phim kiếm hiệp thôi chứ..." Mã Long mừng rỡ trong lòng, vội vàng nói: "Thanh Thanh, việc này không nên chậm trễ, cô truyền thụ cho chúng tôi loại bộ pháp này đi."



Tác chiến ở trong rừng cây, sự linh hoạt của một binh sĩ quyết định sức chiến đấu của hắn. Nếu mỗi một đội viên đều có được loại bộ pháp này, có thể tưởng tượng được, sức chiến đấu của bọn họ sẽ tăng lên nhiều như thế nào.



Trần Thanh Thanh gật gật đầu, nói: "Hai vị đội trưởng, trước khi truyền thụ, tôi có hai lời muốn nói... Đầu tiên, loại bộ pháp này cần phải phối hợp với pháp môn hô hấp thổ nạp tương ứng, mới có thể phát huy một cách hữu hiệu nhất. Mà biện pháp hô hấp thổ nạp này, tôi không thể truyền thụ cho các anh được... Tiếp theo, bộ pháp này tuy rằng thần kỳ, nhưng mà cũng phải rèn luyện lâu ngày... Cho nên, mặc dù lúc này tôi sẽ truyền thụ cho các anh, nhưng mà mọi người cũng sẽ không có khả năng đạt được đến tốc độ như tôi... Đương nhiên, tối thiểu tôi có thể đảm bảo, năng lực linh hoạt của bọn họ cũng sẽ tăng lên gấp đôi so với trước..."



"Như vậy à..." Hà Trác Tiếu hơi trầm tư suy nghĩ, nói: "Thanh Thanh, việc này không nên để chậm trễ, hiện tại bắt đầu luôn đi..." Mặc kệ là nói như thế nào, sức chiến đấu có thể tăng lên gấp đôi, cũng là chuyện vô cùng thần kỳ.



Vài phút sau, cho dù là đội viên tổ Tiêm Đao, hay là đội viên tập huấn cũng đều xếp thành hàng chờ Trần Thanh Thanh truyền thụ.



Để làm cho bọn họ coi trọng, Trần Thanh Thanh cùng Hà Trác Tiếu, Mã Long thể hiện lại sự thần kỳ của loại bộ pháp này. Hiện trường lập tức phát ra những tràng vỗ tay không dứt.



Quá trình truyền thụ tiếp theo, quả nhiên giống như suy nghĩ của Trần Thanh Thanh, cho dù là đội trưởng hay là đội viên, mỗi người bọn họ đều học rất cẩn thận.



Phải biết rằng, đây chính là tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng.



...



Dựa theo ước định lúc trước, sáng sớm ngày mai Hạo Vân sẽ đi gặp dì Bạch, dì sẽ phái người dẫn Hạo Vân tới khu rừng nguyên sinh ở biên giới nơi Trần Thanh Thanh chấp hành nhiệm vụ.



Cả ngày nay, Hạo Vân dường như đều bận ở Đằng Phi, cho dù có hơi mệt người, nhưng mà mọi chuyện cơ bản đã sắp xếp xong rồi, cho dù mấy tháng hắn có không về, thì vấn đề cũng sẽ không lớn.



Đương nhiên, nghĩ cách cứu viện cho Trần Thanh Thanh căn bản là không có nhiều thời gian đến như vậy. Nếu mà thuận lợi thì chắc cũng chỉ trong khoảng hai đến ba ngày.



Sau khi tan tầm, Hạo Vân quyết định nói chuyện tử tế với bà chị. Trở về Hoa Hải đã được vài ngày, hai người cứ luôn không được tự nhiên như vậy, hắn cũng bó tay.



Sau khi rời khỏi văn phòng, hắn lại ngoài ý muốn nhìn thấy Vương Hà đã lâu không gặp. Vương Hà mặc một bộ quần áo thoải mái, dáng người nóng bỏng mà kiều diễm, nhất là vòng eo mảnh khảnh cùng với cái mông căng tròn, hình thành sự tương phản thị giác mãnh liệt, khiến cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui. Có điều, sắc mặt của cô hình như không được tốt cho lắm.



" Chị Hà, sao chị lại tới đây? Sắc mặt của chị sao lại như vậy, có phải là Đinh tiểu thư xảy ra chuyện không?" Phương Hạo Vân chủ động mở miệng hỏi.