Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 478 : Người quen cũ của Tuyết Nhu
Ngày đăng: 02:19 19/04/20
Đinh Tuyết Nhu và Phương Hạo Vân nói chuyện với nhau bằng tiếng Trnng vì không muốn cho gã thanh niên tóc vàng này nghe được, nhưng không ngờ gã lại hiểu rõ mồn một.
"Đinh tiểu thư, xem ra cô vẫn còn mang nặng thành kiến với tôi rồi...vị tiên sinh này, tôi không phải là kẻ vô lại, mà thật ra tôi chính là con trai của gia tộc Flynn giàu có...Ba năm trước, tôi và Đinh tiểu thư đã quen biết nhau, thậm chí suýt tí nữa là đính hôn rồi...sau đó, Đinh tiểu thư ra đi cho nên chúng tôi cũng mất liên lạc...Hôm nay, được gặp lại cô ấy tại đây chẳng phải là do ông trời tác hợp cho chúng tôi đó sao? Tôi quyết định theo đuổi Đinh tiểu thư một lần nữa...À đúng rồi, có lẽ anh đâu có biết tiếng Anh nhỉ? Thế thì từ nãy đến giờ xem như tôi tự nói với mình rồi!" Caesar không hề che giấu sự khinh miệt đối với Phương Hạo Vân. Trong suy nghĩ của gã thì một thanh niên người Hoa không có cửa giành gái với mình.
Năm đó, Đinh Tuyết Nhu đã thề sẽ không lấy chồng là người của gia tộc Morgan. Về sau, dưới sự khuyên nhủ của mẹ cô lúc sinh thời và sự sắp đặt của Đinh Vọng Long, một lễ đính hôn đã được chuẩn bị cử hành để gả cô cho Caesar Flynn. Nhưng khi sắp đến ngày làm lễ thì Đinh Tuyết Nhu đã lấy cái chết ra để cự tuyệt. Do đó, việc thông hôn của hai nhà đành phải gác lại.
Vì chuyện này nên Caesar bị đám công tử nhà giàu tại Luân Đôn chế nhạo. Do đó, gã đã thề phải làm cho Đinh Tuyết Nhu hối hận. Tuy nhiên, lúc gã đang chuẩn bị trả thù thì cũng là lúc Đinh Tuyết Nhu cắt đứt quan hệ với gia đình, sau đó biệt vô âm tín.
Hôm nay, Caesar lại bất ngờ gặp lại người xưa, có thể nói đúng là oan gia ngõ hẹp. Đừng nói là 3 năm, cho dù là 30 năm thì gã cũng sẽ không quên nỗi sỉ nhục mà Đinh Tuyết Nhu đã mang đến cho mình.
Phương Hạo Vân nghe vậy liền nhếch miệng cười khinh thường, sau đó dùng một giọng Anh ngữ bản địa rất chuẩn và lưu loát nói với Caesar: "Anh khẳng định đang nói chuyện với tôi à? Anh khẳng định mình không bị điên chứ?...Thứ như anh mà cũng cho rằng mình sẽ được Tuyết Nhu để mắt đến ư?" Công bằng mà nói, nếu nhìn nhận theo quan niệm thẩm mỹ của người Chấu Á thì ngoại hình của gã Caesar không lấy gì làm đẹp đẽ cho lắm. Cái mũi đỏ như cà chua, trán thì đầy nếp nhăn. Vóc người tuy không thấp bé nhưng lưng lại hơi còng.Đôi mắt thì ti hí, ánh mắt mờ mịt, làm cho người ta có cảm giác rất bất hảo.
"Hừ...!"
Caesar dường như không nghĩ rằng thanh niên Trung Quốc này lại có thể nói tiếng Anh tốt như vậy. Nhưng gã cũng chĩ khẽ hừ một tiếng, sau đó không để ý tới Phương Hạo Vân nữa mà trực tiếp đưa mắt sang Đinh Tuyết Nhu, một lần nữa mời gọi: "Đinh tiểu thư...dù thế nào thì tôi và cô cũng coi như là bạn bè cũ...nếu lúc trước không có sự cố ngoài ý muốn thì biết đâu hiện tại đã có em bé rồi..." Lời này nói ra lại mang chút ý tứ bỡn cợt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
Đinh Tuyết Nhu ngẩng đầu nhìn Caesar một cái, ánh mắt cô lạnh như băng. Nhưng thật sự cô cũng không muốn vào lúc này lại có xung đột với Caesar. Bởi cô hiểu rõ, nếu đắc tội với gia tộc Flynn thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện không hay, thậm chí sẽ dẫn đến bất lợi cho Phương Hạo Vân. Cho nên dù trong lòng cô hận gã Caesar này thấu xương, nhưng vẫn bình thản đáp: "Caesar, xin lỗi anh...tôi đã có người yêu, tên của anh ấy là Phương Hạo Vân...mong anh tránh qua một bên, đừng quấy rầy chúng tôi..."
Phương Hạo Vân mặt lạnh như tiền, không nói câu nào. Hắn biết Đinh Tuyết Nhu không muốn hắn nhúng tay vào chuyện này. Bản thân hắn cũng tin tưởng cô sẽ có thể tự mình giải quyết được vấn đề này.
Caesar nghe vậy, vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh, vì thật ra ngay từ đầu, lúc mới thấy gặp lại Đinh Tuyết Nhu thì gã đã đoán được cô và Phương Hạo Vân chắc chắn có quan hệ.
Gã im lặng giây lấy, sau đó chỉ tay vào một góc xa, nói: "Thế này nhé Đinh tiểu thư...dù gì đi chăng nữa thù chúng ta cũng là người quen cũ...qua bên kia nói chuyện đi, tôi có vài câu muốn nói cho một mình cô..."
Đinh Tuyết Nhu liền biến sắc, lạnh lùng đáp: "Thật xin lỗi, tôi không có hứng thú nói chuyện riêng..."
Lẽ dĩ nhiên, khách quan mà nói thì gia tộc Flynn ở Luân Đôn đích thực là danh gia vọng tộc, đúng là có chút thế lực. Nhưng thế lực của bn5 họ nếu đem ra so sánh vối thủ hộ gia tộc thì lại có chút nực cười. Huống chi người hôm nay Caesar đắc tội lại chính là thiếu chủ nhân của thủ hộ gia tộc.
Đinh Tuyết Nhu cũng không biết rõ thế lực của Phương Hạo Vân lớn đến dường nào, nhưng cô lại tường tận sức mạnh của gia tộc Flynn, thầm nghĩ dù sao đây cũng là địa bàn của người ta, làm thế này không biết sẽ có hậu quả gì phát sinh không nữa.
"Hạo Vân, chuyện này coi như kết thúc tại đây...chúng ta mau rời khỏi đây đo..." Đinh Tuyết Nhu thấp giọng khuyên.
Phương Hạo Vân thì lại có quyết định của riêng mình. Hắn không muốn gây chuyện, nhưng nếu có người khác động đến mình thì hắn cũng không phải là loại người sợ phiền phức mà bỏ qua.
Lúc đặt chân tới Luân Đôn thì hắn cũng chưa tìm hiểu về gia tộc Flynn này. Nhưng từ thái độ của bọn người La Tang mà nói thì xem ra nhà Flynn cũng không phải là cục xương khó nuốt.
Dẫu vậy, hắn vẫn nhận được một tin tức từ phía Đinh Tuyết Nhu, đó là việc Đinh gia và gia tộc Flynn có kết minh với nhau. Vì chuyện này nên Phương Hạo Vân liền có chút suy tư?
Nên xử lý như thế nào đây?
Thì ra ngay từ đầu Phương Hạo Vân đã có chủ ý muốn thị uy với Caesar và gia tộc Flynn để biểu thị thực lực của mình. Chứ nếu không, chỉ bằng vào đám tôm tép nhà Đinh gia thì sao có thể khiến mình phô bày thực lực được.
Cảnh giới tối cao nhất của "chiến" chính là "bất chiến." "Bất chiến" mà khiến kẻ khác phục, đó mới là vương đạo.
Mục đích đi lần này của Phương Hạo Vân đơn giản là vì chuyện của Đinh Tuyết Nhu. Còn những chuyện khác như gây hấn đánh đấm thì hắn không quan trọng cho lắm. Cho nên trừ phi có tình hướng bất đắc dĩ, nếu không hắn cũng sẽ hạn chế gây chiến tranh. Chỉ cần Đinh gia biết được thế lực của mình, sau đó chủ động đến kết thân là tốt rồi.
"Yên tâm, anh có cân nhắc mà...!"
Phương Hạo Vân mỉm cười với Đinh Tuyết Nhu, ý bảo cô đừng sốt ruột.