Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 492 : Robert muốn chết (1)

Ngày đăng: 02:19 19/04/20




Robert rút cái khăn che mặt ra, châm chọc : "Đường đường là Thiên Đạo Quỷ Thủ, nhưng ngay cả tên của mình mà cũng không dám thừa nhận, thật sự đúng là đau xót..."



"Đánh thì đánh, bớt nói nhảm là vừa... tôi lập lại một lần nữa, tôi không biết thủ cái gì quỷ mà anh nói ..."



Nếu hôm nay Robert đã đến, thì đương nhiên là nắm chắc, có khả năng báo thù.



Thật ra, người đàn ông này có phải là Quỷ Thủ hay không, Robert cũng không nắm chắc, nhưng mà, nói thế nào thì tên này cũng có mối thù sâu đậm với mình.



Từ lần thất bại trước, Robert đã lập tức trở về núi Phượng Hoàng tu hành, trong những ngày đó, hắn không bao giờ quên được nỗi nhục của mình, không quên được mối thù của mình, và không ngừng tu luyện.



Có được công phu ngày hôm nay, hắn đã trải qua không ít gian nan, trải qua nhiều lần sống chết.



" Phương Hạo Vân, chịu chết đi!" Robert lạnh lùng nói : "Hôm nay nếu không phải mày chết thì tao bỏ mạng, thù chặt tay này không thể đội trời chung..."



Nói xong, Robert liền lao đến hướng Phương Hạo Vân, có thể nghe rõ tiếng gió phành phạch trong trời tối.



Phương Hạo Vân lúc đầu cũng không muốn tự nhiên chen ngang, nhưng mà phiền phức chủ động tìm đến cửa, và đổ trực tiếp lên trên đầu, hắn cũng không còn tránh được. Lần trước không thể giết Robert, đó là do công phu của hắn chưa đủ.



Bây giờ, hắn đã đả thông Nhâm Đốc nhị mạch rồi, công phu bây giờ so với lúc trước, cứ như là so một mét với mười mét.



Hắn quyết định tử chiến với Robert một trận.



Thân hình hai người lao vào nhau trong tíc tắc, tung ra vài chiêu, sau đó hai người nhanh chóng tách ra. Hiển nhiên là cả hai không có dốc toàn lực, mà chỉ đang thử nhau thôi.



Sau khi đứng vững thân hình lại, khóe miệng của Robert lộ ra một nụ cười thần bí, trầm giọng nói : "Mày còn mạnh hơn so với trước kia..."




Robert khổ tu tại núi Phượng Hoàng, cái ý chí rắn rỏi của hắn là điều mà người bình thường không thể nào làm được, mặc dù rất đau, nhưng hắn vẫn không rên lấy một tiếng.



"Muốn hóa giải nội lực của tôi không dễ dàng vậy đâu!" Phương Hạo Vân cười lạnh nói.



"Hây......"



Robert quát lạnh một tiếng, tụ tập lực lượng trong cơ thể lại, muốn đẩy chân khí nội gia của Phương Hạo Vân ra, đồng thời muốn lui thân hình lại.



Phương Hạo Vân thấy tâm chí của Robert kiên cường như vậy, không khỏi tán thưởng. Xem ra, trong khoảng thời gian này, Robert quả thật là đã khổ luyện tại núi Phượng Hoàng rồi.



Phương Hạo Vân muốn giải quyết luôn phiền toái Robert này, cho nên tăng lực ở tay lên, không để cho hắn có cơ hội.



Robert thấy thế cục không thể thay đổi, lập tức sợ hãi, hắn là một kẻ luyện võ, nếu như công lực bị Phương Hạo Vân phế, vậy thì hắn đúng là xong đời.



Nghĩ đến đây, Robert lại quát giận một tiếng, phát lực ra. Thân hình bùng nổ, hoàn toàn không còn để ý đến tính mạng của mình, lao đến hướng Phương Hạo Vân, điên cuồng tấn công.



Phương Hạo Vân tuyệt đối không ngờ rằng, trong tình huống như vậy mà Robert vẫn còn có thể phản công.



Robert muốn đánh chết Phương Hạo Vân, cho nên một chưởng này cũng dùng hết lực. Chỉ là, lực lượng của hắn đã bị chân khí của Phương Hạo Vân ăn mòn một phần, cho nên dù bây giờ đã dùng hết lực thì có so với lúc đầu cũng không bằng.



Tuy rằng Phương Hạo Vân bị tấn công bất ngờ, nhưng cũng vận dụng nội lực ra tiếp. Khi tay hai người chạm vào nhau, một tiếng nổ lớn phát ra, thân hình Robert bay ngược về sau, lúc ngã xuống đất, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.



Mà thân hình của Phương Hạo Vân vẫn đứng vững như núi Thái Sơn.