Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 498 :
Ngày đăng: 02:19 19/04/20
Rời khỏi bệnh viện, Phương Hạo Vân không đến sân bay, mà gọi điện đến cha con Đinh gia, Đinh Vọng Long và Đinh Tuyết Siêu.
Cha con Đinh gia bây giờ đã biết Phương Hạo Vân là thiếu chủ của tập đoàn Hùng Long, nghe nói hắn có việc mời, vội vàng chạy đến đây.
Lúc nhìn thấy Phương Hạo Vân, hai người đều hồi hợp, nơm nớp lo sợ, giống như làm ra chuyện gì xấu vậy. Nhất là Đinh Tuyết Siêu, ngày hôm qua mới từ bệnh viện trở về, hôm nay lại bị kêu ra, đúng là không biết đã làm chuyện gì.
"Hai vị, ngồi đi!"
Sau khi phẫu thuật cấy ghép tủy xong, Phương Hạo Vân cũng đã hơi thay đổi cái nhìn về người nhà họ Đinh, thái độ cũng tốt hơn một chút, không còn chán ghét như lúc đầu nữa.
Đinh Vọng Long đỡ con trai ngồi xuống, nhưng mà giống như đang ngồi trên đống than vậy, trong lòng bối rối vô cùng, cảm thấy không được kiên định.
"Phương thiếu gia, anh gọi chúng tôi đến đây, có phải là có việc gì cần dặn dò không?" Đinh Vọng Long đúng là thiếu kiên nhẫn, ngồi một hồi đã không nhịn được, mở miệng hỏi.
"Dặn dò thì chưa có, tôi tìm các người, chính là hy vọng các người dù trao đổi nhiều với Tuyết Nhu... nếu có thể, tôi hy vọng các người có thể hòa hảo với Tuyết Nhu" Nói đến đây, Phương Hạo Vân thở dài một tiếng : "Dù sao các người cũng là người nhà của Tuyết Nhu" ( Giao trứng cho ác? Điên à?)
"Phương thiếu gia yên tâm, việc này dù anh không nói, trong lòng tôi cũng có dự tính rồi" Đinh Vọng Long làm ra vẻ chính nghĩa, nói : "Trước kia là tôi ích kỷ, không hiểu cảm thụ của con gái, cho nên ép con gái làm ra chuyện mình không thích. Bây giờ nghĩ thông rồi, là tôi sai, tôi sẽ nghĩ mọi biện pháp để Tuyết Nhu tha thứ..."
Đinh Tuyết Siêu cũng vội tỏ thái độ : "Phương thiếu gia, trước kia Tuyết Siêu có quan hệ không tồi với chị, chỉ là bị liên lụy cho nên mới trở mặt... sau này em nhất định sẽ tạo quan hệ chị em lại với chị. Em sẽ dùng tấm lòng chân thành để nói chuyện với chị..."
"haha..."
Phương Hạo Vân khẽ cười một tiếng : "Hai vị, sao nhìn hai người giống như đang diễn trò vậy... tôi nói với các người, hôm nay tôi tìm các người đến đây, là thật lòng hy vọng các người có thể giao hảo với Tuyết Nhu, chứ không muốn thấy các người diễn trò. Tôi không biết trong lòng các người nghĩ thế nào, tóm lại Tuyết Nhu rất coi trọng tình thân... đương nhiên, lúc trước, Đinh gia các người không phải là thứ tốt gì, gây tổn thương quá lớn cho Tuyết Nhu... bây giờ là lúc các người chuộc lỗ, nhớ kỹ câu này. Người làm gì, trời đều nhìn thấy.. Nếu các người thành thật nhìn nhận sai lầm của mình, các người sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng. Nhưng nếu các người chỉ làm qua loa, cố ý làm ra vẻ, thì cái chờ đợi các người chính là hình phạt nghiêm khắc..."
"Phương thiếu gia yên tâm, chúng tôi tuyệt đối thành tâm ăn năn mà..." Đinh Vọng Long tỏ vẻ thành thật.
"Được rồi, tôi chỉ nói với các người chuyện này thôi, các người về đi. Tuyết Nhu còn phải ở lại Anh khoảng hai tháng, nên làm thế nào, các người tự xử lý đi..." Nói ra những lời này xong, sắc mặt của Phương Hạo Vân đã tỏ vẻ không còn kiên nhẫn, phất tay ý bảo họ rời đi.
Phương Hạo Vân sửng sốt, lập tức hiểu được, là người của Lã Thiên Hành. Lúc đầu Phương Hạo Vân luôn nghĩ mãi, không biết lão cáo già này sẽ phái một người nào xuống đây. Có điều hắn không ngờ rằng, lão cáo già này lại phái một cô gái xuống, hơn nữa còn là mang quân hàm là tá nữa, xem ra cô gái này không đơn giản rồi.
Suy nghĩ một chút, Phương Hạo Vân dặn dò : "Đại Phi, ngày mai em trở về... sau đó chúng ta tìm cơ hội gặp mặt nói chuyệ... nhớ kỹ, mặc kệ cô ta muốn làm gì em, anh cũng đừng để ý, anh cứ tiếp tục làm tròn chức trách là được"
Cúp điện thoại xong, Đại Phi làm bộ đi toilet về, vào trong phòng.
Lúc này Hà Thanh cũng đã xem các tư liệu xong, nhíu mày hỏi : "Chỉ có bao nhiêu đây? Cảm giác không được đầy đủ... đúng rồi, những người trong rừng cây do Phương Hạo Vân mang về đâu? Có thế dẫn tôi đi gặp được không?"
"Cái này..." Đại Phi nhớ lại lời dặn của Phương Hạo Vân, gật đầu nói : "Anh em Vương gia bây giờ đang ở trong đội cảnh sát điều tra của cục cảnh sát... Như vậy đi, cô chờ một chút, để tôi thông báo với đội trưởng Trương Bưu đã, chúng ta cùng nhau đi qua... đúng rồi, tôi có thể hỏi cô một câu không? Cái này có phải là chuyện trong nhiệm vụ không?"
"Đương nhiên!"
Hà Thanh thản nhiên nói : "Anh em Vương gia là lực lượng chủ yếu của Phương Hạo Vân, tôi cần phải tìm hiểu về họ"
"Được rồi!"
Đại Phi gọi điện cho Trương Bưu, giới thiệu tình huống một chút, hia người hẹn nửa giờ nữa sẽ gặp nhau tại Kim Bích Huy Hoàng.
Trương Bưu nhận được điện thoại của người anh em xong, liền cảm thấy không ổn.
Theo tình huống bây giờ, cấp trên muốn đối phó với Phương Hạo Vân. Cũng không biết nữ thượng tá Hà Thanh này, rốt cục là người thế nào, sao lại được cấp trên coi trọng như vậy.
"Tiểu Lý, tôi ra ngoài một chút, chuyện trong đội, cậu phụ trách chuẩn bị, vụ án bầm xác kia nhất định phải cẩn thận. Ngoài ra, chuyện nhảy lầu tự sát cũng phải cảnh giác, tôi cảm thấy chuyện này nhất định có vấn đề, tuyệt đối không phải là tự sát đơn giản như vậy..."
Tiểu Lý bây giờ cũng đã là phó đội trưởng đội điều tra rồi, đi theo bên cạnh Trương Bưu, hắn học được rất nhiều thứ, không chỉ có cách phá án, còn có cách làm người.