Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 510 : SeeDs & Boss

Ngày đăng: 02:20 19/04/20




Qua một hồi sau, trong điện thoại truyền ra giọng nói của Lã Thiên Hành : "Hà Thanh... cô nghe cho rõ đây, công ty bảo an, cô nhất định phải vào, nhưng mà cô không được dùng sức mạnh..."



Hà Thanh nghe như thế, hơi buồn bực, vậy phải làm sao, cái này không phải ép người sao?



Tuy rằng trong lòng rất buồn bực, nhưng Hà Thanh không dám phản đối ý kiến của Lã Thiên Hành, nếu như còn sống, thì trong ý thức của Hà Thanh không bao giờ tồn tại ý niệm phản bác Lã Thiên Hành được.



Thân là người của SeeDs, điều kiện đầu tiên chính là tuân lệnh của cấp trên một cách vô điều kiện, Hà Thanh là một thành viên của SeeDs, đương nhiên là rõ ràng cái cấm lệnh đó.



"Ông chủ lớn, ông yên tâm, tôi cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ..." Giọng nói của Hà Thanh không lớn, nhưng lại tràn ngập sự tin tưởng. Nhưng niềm tin này không đến từ thực lực, mà là sự kính sợ đối với ông chủ lớn.



"Ừ, cái này được rồi... Hà Thanh, cô là thành viên của SeeDs, tôi tin tưởng năng lực của cô..." Lã Thiên Hành nói : "Tôi rất xem trọng cô..."



"Ông chủ lớn, có chuyện tôi muốn hỏi ông..." Hà Thanh do dự rồi hỏi : "Phương Hạo Vân nói với tôi rằng, hiệp nghị của ông và hắn là không cho phép tôi nhúng tay vào bất cứ chuyện gì, tôi muốn chứng thực lời nói của hắn..."



Lời này vừa nói ra, Lã Thiên Hành dường như bị ngây ra, sau một hồi, Lã Thiên Hành mới thản nhiên nói : "Không sai, Phương Hạo Vân không lừa cô, kết quả thương nghị của tôi và hắn là như thế... cũng bởi vì như vậy, tôi mới phái cô đến, cô có hiểu ý tôi không?"



"Hiểu!"



Hà Thanh kinh ngạc : "Ông chủ lớn, ông giao chuyện khó khăn này cho tôi, là tin tưởng tôi, ông yên tâm, tôi sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ lần này..."



"Hà Thanh, có câu tôi cần phải dặn dò cô, ở Hoa Hải cô còn có thể gặp SeeDs khác... trước khi có lệnh của tôi, các người không được gặp mặt. Trường hợp công khai, khi có người ngoài, các người có thể dùng thân phận thật để làm quen. Ngoài cái này ra, các người tuyệt đối không được tiếp xúc, nếu không là trái với lệnh cấm của tổ chức, hiểu không?" Lã Thiên Hành trầm giọng nói.



Hà Thanh nghe thấy thế, trong lòng chấn động, cô cảm thấy rằng ông chủ lớn đang nói với chính mình vậy.



"Ông chủ lớn yên tâm, tôi nhất định sẽ ghi nhớ lời dạy bảo của ông, cam đoan không làm trái với lệnh cấm của tổ chức..." Tuy rằng là nói chuyện qua điện thoại, nhưng mà khi Hà Thanh nói ra lời cam đoan, cũng giơ tay lên cúi chào theo bản năng, vô cùng chính quy.



Cúp điện thoại xong, Lã Thiên Hành cười lạnh nói : "Hà Thanh, Hà Thanh, nếu cô làm hỏng đại sự của tôi, thì đừng trách tôi vô tình..."




"ơ... a...." Ngón tay của Phương Hạo Vân đã đi vào trong, thân hình của Kim Phi không khỏi run rẩy, rên rỉ một tiếng, khẽ nói : "Phương thiếu gia, tính tình của anh tôi rất rõ ràng... anh là người có thù tất báo, anh không thích phiền toái, cho nên anh thích bóp chết phiền toái... sớm muộn gì anh cũng sẽ hủy diệt Tần gia, tôi nói có đúng không?"



"Haha..."



Phương Hạo Vân đẩy cô ta ra, làm cho cô nằm úp xuống, ngón tay bắt đầu rút ra rút vào. Kim Phi lập tức than nhẹ không ngừng, và dùng tiếng Nhật để riêng rủ.



Sau một hồi, thân hình của Kim Phi run lên, dưới sự kích thích liên tục, cô đã lên đến đỉnh. Nghỉ ngơi một hồi, cô lên tiếng : "Bây giờ tôi gọi điện cho Tần Tử Hoa, hẹn hắn đến công ty tôi gặp mặt. Tôi làm theo lời dặn của anh, gần đây có vào vụ hợp tác với công ty hắn, tôi gọi hắn đến đây, hắn nhất định sẽ đến... Phương thiếu gia, tôi có chuyện muốn hỏi anh, tối nay anh có thể ở lại không?"



"Cô rất tham lam..." Phương Hạo Vân đưa tay lên vỗ một phát vào mông của cô, năm dấu tay đỏ ừng hiện rõ ràng lên.



Kim Phi u oán nhìn Phương Hạo Vân, rất không tình nguyện sửa sang lại quần áo, sau đó mới hầu hạ Phương Hạo Vân mặc đồ vào.



"Phương thiếu gia, anh đã trở về rồi, về sau có thể thường xuyên lại đây không... tôi sẽ cố gắng học nhiều thứ tiếng khác để làm cho anh vui..." Kim Phi không hề che dấu dục vọng của mình.



"Hừ!"



Phương Hạo Vân cười khinh miệt : "Cô gái, nếu cô làm như vậy, chỉ là vì dục vọng, tôi sẽ rất thích. Nhưng mà tôi nhắc nhở cô rằng, nếu cô mê hoặc tôi, vậy thì cô tính nhầm rồi đấy"



Kim Phi nghe thấy thế, trong mắt hiện ra một sự sợ hãi và không cam lòng, có điều chỉ trong nháy mắt, sắc mặt của cô liền khôi phục lại bình thường. Thế nhưng cô không biết rằng, ngay từ đầu Phương Hạo Vân đã chăm chú quan sát khuôn mặt của cô, phản ứng của cô mặc dù nhanh, nhưng cũng không thể tránh được ánh mắt của Phương Hạo Vân.



Tần Tử Hoa nhận được điện thoại của Km Phi, trong lòng âm thầm tính toán, có phải là con dâm phụ Kim Phi này có ý với mình không? Nghĩ đến đây, Tần Tử Hoa liền cố ý ăn mặc một phen, dường như biến thành bạch mã hoàng tử vậy.



Cũng không biết là từ lúc nào mà Tần Tử Hoa đã bắt đầu đổi khẩu vị, bắt đầu thích loại đàn bà thành thục, nhất là góa phụ giống Kim Phi vậy, là lựa chọn số một của hắn.



Trong khoang thời gian này, Tần Tử Hoa đã quen với hơn mười mỹ nhân lớn tuổi rồi, cho nên càng lúc càng si mê Kim Phi hơn. Chỉ là, con góa phụ này nhìn thì dâm đãng, nhưng khó tiếp cận, Tần Tử Hoa đã dùng cách thử trực tiếp đến gián tiếp, nhưng kết quả là đều bị từ chối.