Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 564 : Độc phụ chân chính

Ngày đăng: 02:20 19/04/20




"Tôi là người của Long gia, lại là thiếu phu nhân của Nam Cung thế gia, công phu đương nhiên không kém, chỉ là so với Phương thiếu gia vẫn còn thấp lắm..." Long Hi Phượng cười một tiếng, đi đến, nói : "Phương thiếu gia, bạn gái của cậu đã không cần cậu đón,vậy thì cậu ở đây lâu một chút đi, tôi còn vài lời muốn nói với cậu!"



"Lời chúc tết thì đợi đến sang năm hẵng nói!" Phương Hạo Vân cười đùa, ánh mắt không chút kiêng kỵ, nhìn thẳng vào bộ ngực sung mãn của Long Hi Phượng.



Trong mắt của Long Hi Phượng hiện ra một sự chán ghét, chỉ là nhanh chóng khỏi phục lại bình thường. Nghiêng người đi đến gần Phương Hạo Vân, nói : "Phương thiếu gia còn chưa nghe tôi nói, sao lại kết luận là tôi sẽ nói mấy lời chúc tết?"



Khi thân mình của Long Hi Phượng đến gần Phương Hạo Vân, thì có một mùi thơm lập tức chui vào mũi của Phương Hạo Vân, mùi rất thơm, chỉ là hơi bị dày đặc.



Phương Hạo Vân nhớ rõ, có người từng nói rằng, nước hoa thường đại biểu cho lòng của phụ nữ, loại nước hoa của Long Hi Phượng dùng, phần lớn đều dành cho những phụ nữ mãnh liệt, dám yêu dám hận.



Đáng tiếc là bà ta lại là quả phụ, thật đúng là châm chọc.



Nghĩ đến đây, Phương Hạo Vân đột nhiên ý thức được một vấn đề, hôm nay Long Hi Phượng mời mình đến, có phải là đại biểu cho Nam Cung thế gia hya không.



Nói tóm lại, cái lý do cảm ơn của Long Hi Phượng hiển nhiên là không đúng. Theo lẽ thường mà nói, cả nhà bị giết, cho dù là trong lòng có thù hận người nhà thế nào, thì cũng không có khả năng đi cảm ơn kẻ thù được. Trừ phi là tâm lý bị biến thái, mà Phương Hạo Vân mới gặp mặt Long Hi Phượng lần đầu, nói bà ta biến thái, hình như không có khả năng lắm.



Bởi vì vậy, có thể thấy được, người phụ nữ này là nói không đúng lòng.



Nhớ đến biểu tình trước đó của bà ta, Phương Hạo Vân hít sâu một hơi, lòng dạ của bà ta rất sâu đậm, thậm chí là vượt qua cả Kim Phi rồi.



Long Hi Phượng đương nhiên không biết tâm tư của Phương Hạo Vân, thấy Phương Hạo Vân đã có ý ở lại, vội vàng nói : "Phương thiếu gia, không bằng tôi mời cậu uống rượu? Ở chổ tôi có loại rượu vang cao cấp..."



"Phu nhân đã thịnh tình như vậy, nếu tôi từ chối nữa, thì có vẻ không thông nhân tình rồi, không hiểu phong tình đúng không?" Nói xong câu cuối, ánh mắt của Phương Hạo Vân lại đảo qua người của Long Hi Phượng.



Ngay thời khắc đó, Long Hi Phượng liền cảm thấy mình giống như đang cởi hết đồ và bị nhìn trộm vậy, trong lòng có một cảm giác không hiểu.



Cô liền nhận được người tên Phương thiếu gia này chính là một kẻ háo sắc.



Có điều nghĩ lại, hắn có thể lật đổ Long gia, thì hẳn không thể nào lổ mãng được. Có lẽ biểu hiện bên ngoài của hắn là biểu hiện giả dối.



Nghĩ đến đây, Long Hi Phượng cảm thấy mình cũng cần phải làm tốt mới được.


Đồ điên, người đàn bà này đúng là một kẻ điên.



Phương Hạo Vân là một cô nhi, cho nên hắn luôn hy vọng mình có thể có được anh em, cha mẹ... đối với tình thân, hắn vô cùng coi trọng.



Hắn vẫn luôn hâm mộ những gia đình hạnh phúc.



Chỉ là hôm nay hắn lại thấy được một cảnh khác của gia đình.



Long Hi Phượng này rất đáng giận, nhưng cũng thật đáng thương.



Cái này gọi là người đáng thương tất có chổ đáng giận, chính là đang nói về tình huống của Long Hi Phượng.



Đương nhiên, nói đi thì cũng phải nói lại, đứng trên góc độ của Phương Hạo Vân thì Long Hi Phượng dường như không có gì đáng giận cả, dù sao thì đây cũng là nghiệp chướng của Long gia cả thôi.



"Nếu tình báo của bà không có vấn đề, tôi nghĩ sẽ như bà mong muốn..." Chuyện Phương Hạo Vân đối phó với Long Thần là điều tất nhiên rồi, Long Hi Phượng có thể tìm được Long Thần, vậy thì cũng có thể tìm được Long Chiến đã bỏ trốn. Khi bọn họ gặp nhau, thì sớm muộn gì cũng sẽ triển khai trả thù cho Long gia. Lã Thiên Hành đại biểu cho cơ quan quốc gia, cho nên bọn họ không thể trả thù được, và cứ như vậy, người đứng mũi chịu sào chính là Phương Hạo Vân.



Cho nên, mâu thuẫn của Long Thần và Phương Hạo Vân nhất định phải giải quyết.



"Phương thiếu gia, Hi Phượng lấy nhân cách ra bảo đảm, tin tình báo của tôi không có vấn đề... Tôi chờ mong ngày Long gia bị diệt hoàn toàn..." Vẻ mặt của Long Hi Phượng dường như đã hơi điên : "Tới ngày đó rồi, Phương thiếu gia có yêu cầu gì, thì Hi Phượng đều đồng ý..."



Phương Hạo Vân nghe thấy thế, trong lòng liền sinh ra một suy nghĩ tà ác.



Đương nhiên, cái ý niệm này chỉ vừa xuất hiện liền biết mất.



Phương Hạo Vân vẫn luôn cảm thấy rằng loại đàn bà như Long Hi Phượng ít trêu vào thì tốt hơn, nếu không sẽ gặp phiền toái rất lớn.



"Phu nhân, con đã về..." Đột nhiên, Xuân Hoa vốn bị bắt đến cục cảnh sát để điều tra về vụ tai nạn xe bước vào phòng.



"Phu nhân, tức chết con mất, bà nhất định phải làm chủ cho con... Không phải chỉ đụng vào một tiện phu thôi sao, còn cần con phải tự đi đến cục cảnh sát nữa... đã vậy còn bị đám điêu dân vây lắm, làm như bị bệnh đau mắt vậy, làm con không thể lái xe đi được..." Vừa vào cửa, Xuân Hoa đã oán giận liên tục.