Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 581 : Giúp Tuyết Nhi trông nhà
Ngày đăng: 02:20 19/04/20
Nhiếp Phi vốn muốn chơi cả đêm, kết quả thì ngược lại, phải về nhà sớm. Bé khác với Trương Hoa Hoa, bé đi chơi cả đêm cũng chẳng sao cả.
Nhưng mà làm con gái, bé không có khả năng đi nói trực tiếp với Phương Hạo Vân.
Hơn nữa, sau khi biết thân phận của Phương Hạo Vân xong, tâm tình của Nhiếp Phi liền trở nên hồi hộp, ngay cả nói chuyện cũng có chút khó khăn.
Không biết vì sao, mỗi lần nhìn vào con mắt của Phương Hạo Vân, bé liền cảm thấy trong đó đầy sát khí.
Hàn Tuyết Nhi dường như cũng nhìn ra ý tưởng của cô bạn, chỉ là lời nói của cô không giúp cho Nhiếp Phi được vui vẻ, mà ngược lại còn làm cho Nhiếp Phi buồn bực hơn.
"Đúng vậy, đã không còn sớm nữa, Phi Phi, bạn trai của cậu đã bỏ về rồi, mình và anh Hạo Vân đưa cậu về nhà nha?" Hàn Tuyết Nhi cười hỏi.
Trong lòng Nhiếp Phi buồn bực không thôi, nhưng chuyện đã xảy ra như vậy, đành phải chấp nhận thôi.
"Được rồi!" Nhiếp Phi đápứng, sau đó quay đầu lại nhìn Phương Hạo Vân : "Phương thiếu gia, anh có thể đồng ý làm bạn với em không? Ý của em là, làm bạn bè tốt"
Phương Hạo Vân cười nói : "Đương nhiên là có thể rồi, em và Tuyết Nhi là chị em tốt, đương nhiên cũng là bạn của anh..."
"Cảm ơn!"
Nhiếp Phi cúi đầu, nói : "Phương thiếu gia, lúc trước em không biết thân phận của anh, cho nên nói bậy một chút, hy vọng anh đừng để ý..."
Hàn Tuyết Nhi lập tức mở to mắt ra nhìn chằm chằm Nhiếp Phi, đây là cô bạn mê trai của mình sao? Sao hôm nay lại lễ phép như vậy. Sao trông có vẻ thẹn thùng thế? Thật sự đúng là làm cho người ta khó tin.
"Nhìn cái gì, chưa thấy qua thục nữ à?" Nhiếp Phi bị Hàn Tuyết Nhi nhìn đến phát ngượng, vội vàng cáu một tiếng, trông vô cùng đáng yêu.
Hàn Tuyết Nhi cười hắc hắc nói : "Thục nữ mình thấy nhiều rồi, nhưng mà thục như bạn thì lần đầu mới gặp..."
Sau đó, Phương Hạo Vân và Hàn Tuyết Nhi đón xe đưa Nhiếp Phi trở về nhà, vốn Nhiếp Phi muốn mời Phương Hạo Vân và Hàn Tuyết Nhi vào nhà ngồi chơi.
Nhưng mà, Phương Hạo Vân thấy đã muộn rồi, cho nên từ chối.
Rời khỏi nhà của Nhiếp Phi, Phương Hạo Vân nhìn đồng hồ, đón một chiếc xe khác, nói : "Tuyết Nhi, bây giờ anh đưa em về..."
"Không cần!
Hàn Tuyết Nhi đã tốt rồi, nhưng cô vẫn kiên trì hơn nữa, tiếp tục như vậy đến khi già.
Tuy rằng cô chỉ mới mười bảy, là thời kỉ có tình cảm ngây ngô, nhưng cô cũng đã bắt đầu tò mò và khát vọng về chuyện nam nữ. Hơn nữa, cô rất sùng bái Phương Hạo Vân, cho nên mới tạo ra cục diện này. Cô thích hắn, không cần phải nhiều lời, cô yêu hắn rất sâu đậm, hơn nữa không thể nào dứt bỏ được.
Dòng nước ấm chảy qua cơ thể, Hàn Tuyết Nhi nhẹ nhàng lau rửa trên người, đôi tay vô tình chạm vào những vị trí mẫn cảm, làm khơi màu dục vọng của cô.
Dần dần, cô đã cảm thấy thích cái cảm giác ấy.
"Cũng không biết anh Hạo Vân đã ngủ chưa?" Hàn Tuyết Nhi không khỏi nghĩ đến Phương Hạo Vân, thậm chí còn khát vọng rằng, nếu Phương Hạo Vân có thể xuất hiện lúc này, cùng nhau tắm với cô thì thật tốt biết mấy.
Nghĩ nghĩ một hồi, tim của Hàn Tuyết Nhi bỗng nhiên đập nhanh hơn, tay cũng bắt đầu mò xuống dưới theo bản năng, bắt đầu xoa nắn những chổ mẫn cảm của cơ thể.
"Anh Hạo Vân, em muốn anh!" Hàn Tuyết Nhi khẽ mở môi ra, phát ra những tiếng rên rĩ giống như nói mê.
Một phụ nữ khi tắm lại muốn đàn ông, điều này đại biểu cho cái gì?
HIển nhiên, cái này gọi là phát xuân rồi.
Theo ý niệm trong đầu, hơn nữa còn đang xoa nắn những chổ nhạy cảm, thân thể của Hàn Tuyết Nhi dần dần không còn khống chế được, cặp ngực cũng cứng lên, và càng xấu hổ hơn là ở dưới đã chảy ra một đống chất lỏng rồi.
Ở trường có dạy một khóa về vệ sinh, cho nên Hàn Tuyết Nhi đương nhiên là biết đó là cái gì rồi.
"Hứ!"
Khẽ gắt một tiếng, khuôn mặt của Hàn Tuyết Nhi liền đỏ ửng lên, vội vàng mở vòi nước lạnh bên cạnh, phun lên mặt, dùng nước lạnh để làm tỉnh táo lại.
Sau khi rửa một hồi, Hàn Tuyết Nhi đã đem sự xấu hổ khi nãy áp chế lại, khi bình tĩnh lại, cô bắt đầu suy nghĩ đến lời nhắn của mẹ.
Ý của Tần Tú Văn chính là, muốn cô dám yêu dám hận, nếu đã hạ quyết tâm rồi, thì liền rõ ràng một chút, trực tiếp làm cho gạo nấu thành cơm.
Khi vượt qua sự ngăn cách này rồi, thì tất cả mọi chuyện đều tự nhiên mà thành.
Hàn Tuyết Nhi không biết vì cái gì mà mẹ đột nhiên lại thoải mái như vậy, nhưng mà cô tin rằng, cái này chính là ý của mẹ. Hơn nữa lúc ban ngày, ba đã nói rất nhiều với cô, tuy rằng không nói rõ, nhưng mà đại khái chính là hy vọng con gái có thể quyết tâm theo đuổi tình yêu của mình