Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 61 : Thỏa hiệp với Mỹ Kỳ

Ngày đăng: 02:15 19/04/20




Trong số các tuyệt chiêu của dì Bạch, Hình Ý quyền không thuộc hàng tuyệt chiêu gì, cho nên không nằm trong cái lệ không truyền ra ngoài. Vì vậy, Phương Hạo Vân quyết định dạy cho cô Hình Ý quyền thật sự. Bao gồm cả phương pháp hít thở. Hình Ý quyền là Nội Gia quyền, cái nổi bật nhất của nó chính là cách thức độc đáo. Cách hít thở không đúng, cho dù có mất cả đời, cũng không thể luyện được Hình Ý quyền chân chính.



Sau khi thay võ phục và cột tóc đuôi ngựa xong, trông cô thật trẻ trung đầy sức sống. Phần eo của bộ võ phục rất nhỏ, chắc chắn đã được đo may cho cô, khiến những đường cong ở phần ngực và mông đều thấy rất rõ, trông thật gợi cảm.



"Sư phụ, vậy đã được chưa?"



Trần Thanh Thanh nhìn gương mặt đầy nghiêm túc của Phương Hạo Vân, hơi mỉm cười, hỏi với vẻ tôn kính.



Phương Hạo Vân gật gù, nhẹ giọng nói:



"Chị hãy đánh vài chiêu Hình Ý quyền, để tôi xem thử đã?"



Hình Ý quyền là Nội Gia quyền nổi tiếng nhất trong giới quyền thuật, phong cách của nó là đánh chắc, tiến vững, cứ như sấm vang chớp giật, trong Nội Gia quyền nó rất riêng biệt. Theo nghiên cứu, Hình Ý quyền khởi nguồn từ Thái Cốc Sơn Tây, Hình quyền Sơn Tây rất chú trọng sức lực, Hình lỏng Ý chặt, ngoại hình không bị bó buộc, cách đánh cũng biến hóa khôn lường. Trong số 12 hình của Hình Ý, chủ yếu dựa theo những đặc điểm tấn công của động vật, không chú trọng hình thức, chỉ chú trọng ý, cũng như việc chú trọng nội hàm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ trong ngũ hành vậy.



Hình Ý quyền là một trong những nội dung quốc thuật thâm sâu nhất, trải qua nhiều đời truyền nhân không ngừng tìm tỏi, tổng kết, nâng cao, dần dần hình thành hệ thống lý luận tương đối hoàn chỉnh. Tuy quyền pháp có những đặc điểm khác nhau, nhưng lý thuyết thì giống nhau. Chú trọng việc lấy ý chế khí, lấy khí để dẫn lực, ý và hình tuy hai, nhưng hình ý lại một thể. Thông qua sự điều tiết giữa hình và ý với nhau, tác dụng giữa trong và ngoài với nhau để đạt đến hiệu quả tu dưỡng thân thể. Hình Ý quyền lấy việc rèn luyện sức khỏe làm tôn chỉ, hơn nữa có hiệu quả thực tiễn và thi đấu.



Khi xưa Trần Thanh Thanh học Hình Ý quyền cũng chỉ vì một dịp ngẫu nhiên, được hội trưởng hội võ thuật tiền nhiệm của trường đại học Hoa Hải chỉ dạy. Tính đến nay cũng đã luyện được hơn 5 năm rồi. Võ công cũng đã có chút thành tích nhỏ.



Đừng nghĩ cô là một cô gái yếu đuối, nhưng khi luyện võ lại rất oai phong, tinh lực toàn thân đều hợp thành một thể, còn có chút phong thái của con nhà võ nữa.



Nhưng đối với Phương Hạo Vân thì, Hình Ý quyền của Trần Thanh Thanh chỉ có danh chứ không có thực. Nếu gọi như thế là đọ sức, chỉ bằng cứ gọi thẳng là biểu diễn võ thuật.



Nói cách khác, làm dáng thì nhiều, thực lực thì lại không có.



Cái gọi là hình của Hình Ý quyền chính là 12 hình của những con thú như Rồng, Hổ, Khỉ, Ngựa, Gà, Diều Hâu, Yến, Rắn, Cá sấu, Lừa, Ưng, Gấu. Còn Ý chính là phải biết biến hóa linh hoạt.



Bộ quyền của Trần Thanh Thanh, hình thì đã có, mỗi chiêu mỗi thức, đều rất bài bản, nhưng lại quá bài bản đi, nên đã bỏ mất cái ý nêu bên trong.



"Sư phụ. Xong rồi, cậu thấy chị đánh sao hả?"



Trần Thanh Thanh cảm thấy biểu hiện hôm nay của mình rất tốt. Nhất định sẽ khiến Phương Hạo Vân kinh ngạc, khen không ngớt lời.



Nào ngờ Phương Hạo Vân lại lắc đầu, ánh mắt có vẻ khinh thường. Hắn trầm giọng nói:



"Hình Ý quyền chú trọng đánh chắc tiến vững, vốn không thích hợp cho nữ luyện. Quyền của chị em đã xem kỹ rồi, chỉ có hình, chứ không có ý. Chỉ có thể xem là đang làm dáng mà thôi… không thể gọi là võ công được."



Sau khi nghe xong lời nhận xét của Phương Hạo Vân, Trần Thanh Thanh liền không phục. Tuy võ công của cô không thuộc hàng xuất sắc lắm. Nhưng cũng có chút tiếng tăm trong trường đại học Hoa Hải này, và cả trong toàn thành phố Hoa Hải nữa. Thế mà hắn lại dám bảo là chỉ có thể xem là đang làm dáng à.



"Cậu… cậu nói bậy…"



Trong lúc nóng vội, mắt Trần Thanh Thanh có chút cay cay. Cũng như câu mà cô đã từng nói, bạn có thể nói tôi không xinh đẹp, có thể nói tôi không đủ thông minh, nhưng bạn không thể nói võ công của tôi xoàng xĩnh.



"Tôi có nói bậy hay không, chị sẽ biết ngay thôi."



Phương Hạo Vân nói nhạt nhẽo:



"Đừng gọi toi là sư phụ nữa, tôi chỉ cho chị vài chiêu thôi."



Dừng một lúc, Phương Hạo Vân tiếp tục nói:



"Giờ tôi cũng sẽ đánh một bộ Hình Ý quyền, chị xem kỹ nhé. Để chị biết, thế nào là Hình Ý quyền chính thống."



Nói xong, Phương Hạo Vân liền cởi áo ngoài ra, bước đến giữa phòng khách, bắt đầu thi triển chiêu thức.



Chính trong khoảng khắc này, Trần Thanh Thanh cảm thấy khí chất trên người Phương Hạo Vân như có những biến hóa rất rõ rệt. So với lúc nãy cứ như là hai người khác vậy. cả người hắn linh hoạt và hưng phấn hẳn lên, vẻ mặt rạng rỡ, khuôn mặt vốn rất thanh tú của hắn, lúc này cũng trở nên oai phòng hơn hẳn.



"Xem kỹ nhé, tôi bắt đầu đây…"



Ánh mắt của Trần Thanh Thanh như dại ra, nên Phương Hạo Vân đã lên tiếng nhắc nhở.



Trần Thanh Thanh vội vàng tập trung lại, mở to mắt, nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang đứng giữa phòng khách, chỉ thấy đường quyền của hắn như thoát ra từ tay, khí thế ngút trời, thân người như biến hóa, trông rất linh hoạt và phóng khoáng, khiến lòng người thầm thán phục.



Phương Hạo Vân có ý muốn cho Trần Thanh Thanh được thỏa lòng ao ước, nên đã biểu diễn 3 thể thức, và ngũ hành quyền (gồm 5 thức Phách, Toàn, Băng, Bào, Hoàng), và 12 hình quyền của Hình Ý quyền.



Sau đó lại đánh các bộ như ngũ hành liên hoàn, tạp thức chùy, tứ bá quyền, bát thức quyền, thập nhị hồng chùy, xuất nhập động, ngũ hành tương sinh, long hổ đấu, và thượng, trung, hạ bát thủ của bát thủ công.



Tiếp đó là những bộ khắc chế ngược lại như ngũ hành tương khắc, tam thủ bào, ngũ hoa bào, an thân bào, cửu bộ hoàn…



Phương Hạo Vân đánh hết các bộ quyền pháp, toàn thân đã mồ hôi nhễ nhại. Khi hắn kết thúc bài quyền, tiếng sấm luôn văng vẳng bên tai cũng đã biến mất. Trần Thanh Thanh xem đến độ mặt ngớ ra, đây là lần đầu tiên cô được thấy Hình Ý quyền đầy đặc sắc như vậy, và trong từng chiêu từng thức đều có mang sát khí.



Thật là tuyệt vời, thật là kỳ diệu.



Trần Thanh Thanh đã từng nghe hội trưởng hội võ thuật tiền nhiệm nói, Hình Ý quyền là Nội Gia quyền, khi công phu đạt đến đỉnh điểm, trong lúc thi triển quyền pháp sẽ có tiếng sấm nổi lên. Cô cứ luôn cho rằng, đó chỉ có trong tiểu thuyết võ thuật mà thôi, nhưng hôm nay, cô đã được tận mắt chứng kiến điều kỳ diệu này.



Trước giờ, cô chỉ biết Phương Hạo Vân là một cao thủ võ thuật, còn về việc cao đến mức độ nào thì cô không biết, nhưng sau ngày hôm nay, cô đã hoàn toàn thấy được cái chỗ cao minh của Phương Hạo Vân. Với trình độ của hắn, có tôn vinh hắn là võ thuật tôn sư cũng không quá đáng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL



Đương nhiên, Trần Thanh Thanh không hề biết, bộ quyền pháp mà Phương Hạo Vân đánh ngày hôm nay, chẳng đáng gì so với hắn cả. Ít ra bộ quyền này không nằm trong số những bộ quyền pháp cao minh của hắn.
Phương Hạo Vân thật thà gật đầu, nói"



"Chị Mai, chị yên tâm, em biết phải làm sao mà. Thật ra em và chị Mỹ Kỳ chỉ có một chút hiểu lầm nhỏ thôi."



"Chị Mỹ Kỳ, Hạo Vân đến rồi nè, chị sẽ không phải chịu đau nữa...!"



Tạ Mai Nhi bước qua kéo Trương Mỹ Kỳ dậy, kề miệng sát tai cô thì thầm mấy câu.



Phương Hạo Vân nhân cơ hội này đã vội quan sát Trương Mỹ Kỳ, chỉ thấy cô mặc một chiếc áo len cổ mở rộng, lộ ra khe ngực quyến rũ, tuy trong mắt cô chỉ thấy nỗi đau, nhưng vẫn có thể thấy được dấu vết của sự muôn màu muôn vẻ trong đó. Nhìn xuống phía dưới, chiếc mông căng tròn được ràng buộc trong chiếc quần jean ôm sát, hiện rõ từng đường con quyến rũ.



Thì thầm xong mấy câu, Tạ Mai Nhi bước về phía Phương Hạo Vân, nói với hắn:



"Hạo Vân, chị còn vài việc phải làm, không thể ở lại cùng hai người được, chị giao chị Mỹ Kỳ cho em. Em không được để chị ấy phải chịu đau nữa nhé, chị sẽ cố gắng về sớm."



Nói xong, cô còn giơ nắm đấm lên để cảnh cáo hắn.



Phương Hạo Vân dĩ nhiên là đồng ý.



Trương Mỹ Kỳ nghe nõi Tạ Mai Nhi phải đi, trong lòng có chút lo sợ, vội vàng bước đến, kéo cánh tay Tạ Mai Nhi nói:



"Mai Nhi, em có thể không đi không? Chị sợ..."



"Sợ gì chứ? Ban ngày ban mặt, chẳng nhẽ chị sợ Hạo Vân ăn thịt chị à?"



Tạ Mai Nhi tùy tiện nói:



"Chị yên tâm, chị là người chị tốt của em, Hạo Vân chẳng dám làm gì chị đâu. Hơn nữa, nó cũng đàng hoàng lắm. Được rồi, chị Mỹ Kỳ, chị yên tâm đi nhé, Hạo Vân sẽ làm sự đau khổ của chị biến mất. Giờ không còn sớm nữa, em đi trước nhé, gặp lại chị sau...!"



Thật ra công việc buổi chiều của Tạ Mai Nhi không phải là không thể hoãn được. Vấn đề là, cô thấy mình ở lại không tiện cho lắm. Theo kinh nghiệm lần trước, Phương Hạo Vân muốn đả thông huyệt Hội Âm, để làm tan đi hàn khí, thì nhất thiết phải xoa bóp bụng dưới, việc liên quan đến chỗ thầm kín của phụ nữ. Tình hình như thế, nên Tạ Mai Nhi thấy mình nên tránh đi thì hơn. Chứ không thì chị Mỹ Kỳ sẽ thấy ngại.



"Mai Nhi... chị..."



Trương Mỹ Kỳ vốn định nói gì đó, nhưng lại bị Phương Hạo Vân ngắt lời:



"Chị Mai, chị việc thì cứ đi trước đi, chuyện của chị Mỹ Kỳ em se lo, đảm bảo chị sẽ hài lòng."



"Bye, chút nữa gặp...!"



Nghe Phương Hạo Vân nói chắc như vậy, Tạ Mai Nhi nhìn Trương Mỹ Kỳ cười cười, rồi quay lựng đi khỏi.



"Chị Mỹ Kỳ, chuyện lúc trước tạm thời đừng nhắc đến nữa, để em giúp chi đả thông huyệt Hội Âm, chữa xong bệnh thống kinh rồi hẵng tính tiếp nhé?"



Phương Hạo Vân nói trực tiếp vào vấn đề luôn:



"Đến phòng em đi."



"Không được...!"



Trương Mỹ Kỳ nhất quyết không chấp nhận lời đề nghị của Phương Hạo Vân"



"Chị sẽ không đến phòng của em, chúng ta hãy đến phòng của Mai Nhi..."



Từ sau lần bị cưỡng bức đó, bản năng của Trương Mỹ Kỳ như rất sợ và chống lại căn phòng của Phương Hạo Vân.



"Được thôi."



Phương Hạo Vân có thể hiểu được tâm trạng của Trương Mỹ Kỳ, thế nhưng lại xuất hiện một vấn đề mới, lúc Tạ Mai Nhi không ở nhà, thì phòng của cô cũng bị khóa lại.



"Chị có chìa khóa...!"



Trương Mỹ Kỳ hình như biết được Phương Hạo Vân đang nghĩ gì, nên đã lấy chiếc chìa khóa ra, mở toang cửa phòng của Tạ Mai Nhi, rồi cô tự bước vào trước.



Phương Hạo Vân thầm cười đau khổ, xem ra chị ấy đã có chuẩn bị từ trước.



Bước theo Trương Mỹ Kỳ vào phòng của Tạ Mai Nhi, Phương Hạo Vân có chút tò mò, tuy sống cùng một nhà, nhưng cho đến hiện tại, đây là lần đầu tiên hắn bước vào phòng của Tạ Mai Nhi. Trong phòng có một mùi thơm nhè nhẹ, đồ đạc trong phòng được sắp xếp khá gọn gàng, giường cũng được dọn sạch sẽ. Chỉ là phía trên đầu giường có để một bộ nội y, một chiếc áo ngực màu đen và chiếc quần lót cũng màu đen.



Trương Mỹ Kỳ thấy ánh mắt của Phương Hạo Vân dừng ở bộ nội y đó, bèn liếc mắt một cái, vội vàng lao qua đó cầm lấy chiếc nội y, đem cất vào trong tủ áo, liền nói:



"Em đúng là một tên háo sắc, đáng lẽ chị nên gọi cảnh sát mới đúng..."



Nghe những lời Trương Mỹ Kỳ nói, trong lòng Phương Hạo Vân có vẻ không phục, cái đó lại quăng trên chỗ đó, chẳng qua mình chỉ tùy tiện nhìn thấy thôi, sao lại có thể thành háo sắc chứ.



"Chị Mỹ Kỳ, như nhau cả thôi. Màn biểu diễn đặc sắc của chị hôm ở trong văn phòng, chẳng phải cũng đã chỉ rõ chị cũng là một bà háo sắc sao?"



Tuy Phương Hạo Vân cũng có chút áy náy với Trương Mỹ Kỳ, rất muốn chuộc lỗi, để bù đắp lại mối quan hệ giữa hai người. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc Phương Hạo Vân sẽ bỏ mặc cái giới hạn và sự tôn nghiêm của mình.