Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 632 : Chị Thanh Thanh đã trở lại

Ngày đăng: 02:21 19/04/20




Trong tay của Bạch An Viễn có rất nhiều hạng mục kiếm tiền, trừ cái thị trường tài chính này ra, còn có mua bán cổ phiếu, đồng thời, ông lấy danh nghĩa của bên Hàn Quốc để xây dựng xí nghiệp chim di trú tại Âu Mĩ cũng kiếm được không ít, hiệu quả cũng không tệ.



Nói đến các xí nghiệp chim di trú, Bạch An Viễn không khỏi cười nhạt. Quạ đen trong thiên hạ quả nhiên giống nhau, thật ra mấy ông quan trên thế giới này cũng cùng một đạo đức, vì chiến tích, bọn họ căn bản là không suy nghĩ lâu dài.



Cái này vô tình giúp cho mô hình xí nghiệp chim di trú trở nên phát triển thuận lợi.



Đương nhiên, đã có một vài quốc gia ở châu Âu ra lệnh trục xuất đối với xí nghiệp chim di trú này, hơn nữa còn cấm quay trở lại quốc gia của họ.



Và tất cả đều là do Bạch An Viễn gây nên.



Đối với chuyện này, các xí nghiệp khác đều cảm thấy rất oan.



Bởi vì phần lớn các xí nghiệp chim di trú đều tập trung ở Trung Quốc, vì quan ở đây dễ lừa, vì bọn họ thích theo đuổi những chiến tích mơ ảo.



Cũng may, thủ đoạn của Bạch An Viễn cao, không ai điều tra được đến người của ông.



Nhìn nhìn đồng hồ, Bạch An Viễn hít sâu một hơi, nếu trong vòng 24 giờ nữa, một tỷ của Phương Hạo Vân vẫn chưa đến, thì đành phải rút lui thôi.



Đúng lúc này, Bạch An Viễn nghe thấy có người gõ cửa. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn



"Là ai?" Bạch An Viễn có thể khẳng định, người này không phải Phương thiếu gia, bởi vì nếu là Phương thiếu gia, chắc chắn sẽ gọi điện đến trước.



"Là tôi... Trần Thanh Thanh.... vợ của Hạo Vân..." Ngoài cửa truyền vào một giọng nữa.



Trần Thanh Thanh là ai, Bạch An Viễn đương nhiên là biết. Cha cô là Trần Thiên Huy, cũng là một cô đông của tập đoàn, đồng thời ông cũng biết Trần Thanh Thanh là một trong số những cô vợ của Phương Hạo Vân.



Trần Thanh Thanh đi vào văn phòng của Bạch An Viễn, ngồi xuống ghế sofa đối diện ông, thản nhiên nói : "Nghe nói công ty đầu tư gặp khó khăn, các người cần một số tiền lớn phải không?"



Bạch An Viễn không rõ ý của Trần Thanh Thanh, cho nên không biết trả lời cô thế nào.



"Tôi là vợ của Hạo Vân... việc này tôi hẳn là phải biết..." Trần Thanh Thanh cười nói.



Bạch An Viễn có chút do dự, Trần Thanh Thanh đúng là vợ của Phương Hạo Vân, nhưng mà Phương Hạo Vân làm việc rất rõ ràng, công ra công mà tư ra tư, cho đến giờ vẫn chưa từng nhập lại một.



Theo lý thuyết mà nói, Trần Thanh Thanh không có chức vụ gì trong tập đoàn Đằng Phi, cô dường như không có quyền biết về tình huống Đằng Phi. Huống hồ Trần Thanh Thanh vẫn chưa từng xuất hiện tại Đằng Phi bao giờ cả, Bạch An Viễn thậm chí không biết bây giờ cô ta đang làm gì.



Cho nên, Bạch An Viễn lập tức nổi lên cảnh giác.



Bạch An Viễn cười nói : "Trần tiểu thư, xin lỗi... dựa theo quy định, tôi không được phép nói tình huống nơi này cho cô... Nếu cô muốn, cô cứ đi hỏi Phương thiếu gia"



Trần Thanh Thanh nghe thấy thế, trong đôi mắt hiện ra một tia khác thường : "Bạch tiên sinh, tôi đến để giúp ông... tôi biết, các người cần một tỷ, tôi có thể cung cấp cho các người năm trăm triệu"



Bạch An Viễn lập tức cảnh giác, chuyện mình cần tiền tại sao Trần Thanh Thanh lại biết?



"Cô đến đưa tiền?" Bạch An Viễn nghi hoặc hỏi.



"Ừ!" Trần Thanh Thanh gật đầu :"Đương nhiên là đến đưa tiền, Hạo Vân là chồng tôi, tôi là vợ hắn, sao tôi có thể hại hắn?"


Dưới ánh nến ấm áp, hai người lẳng lặng thưởng thức bữa cơm



Trong toàn bộ quá trình, hai người không ai nói gì, chỉ nhìn nhau, không hề có ý lên tiếng gì cả.



"Chị Thanh Thanh, chúng ta cùng nhảy đi..." Sau khi thu dọn xong, Phương Hạo Vân cười nói, hắn đi qua trước mặt Trần Thanh Thanh, làm ra một thế mời rất phong độ.



Trần Thanh Thanh gật đầu, vẻ mặt vui sướng, vươn tay nhỏ ra.



Một điệu nhạc êm ái vang lên, Phương Hạo Vân ôm lấy eo của Trần Thanh Thanh, hai người đi đến giữa phòng, bắt đầu nhảy.



Trong giây phút Phương Hạo Vân ôm lấy Trần Thanh Thanh, một cảm giác quen thuộc lập tức nảy lên trong lòng, nhất là khi ngửi thấy mùi thơm trên cơ thể của cô, trong lòng hắn có một cảm giác không nói nên lời.



Đồng thời, khi Trần Thanh Thanh ôm lấy người đàn ông cô yêu, trong lòng cũng tràn ngập tình cảm vui sướng, hơi thở đàn ông trên người hắn đã làm cho hô hấp của cô trở nên dồn dập.



"Hạo Vân... chị rất nhớ em, mỗi ngày chị đều nghĩ đến em..." Tâm tình của Trần Thanh Thanh đột nhiên trở nên kích động, nước đã tràn ngập trong con mắt xinh đẹp của cô : "Hạo Vân, chị sẽ không chống lại em, vĩnh viễn sẽ không, xin em tin tưởng chị..."



Phương Hạo Vân ôm lấy eo của cô, hơi động tâm, miệng cũng đã hôn lên môi anh đào của cô, Trần Thanh Thanh lập tức đáp trả nhiệt tình, đưa cái lưỡi thơm tho của mình vào miệng của hắn, bắt đầu mút và khiêu khích.



Cứ như vậy, bước chân của hai người từ từ chuyển lên giường trong phòng nghỉ.



Khi Phương Hạo Vân đặt Trần Thanh Thanh lên giường, thời gian dường như đứng lại, không khí dường như ngưng trệ, trong phòng chỉ còn tiếng thở của Trần Thanh Thanh và Phương Hạo Vân.



Cái này gọi là "tiểu biệt thắng tân hôn" đấy.



Hai con tim nóng bỏng, hai thân thể nóng như lửa cuộn vào nhau, dục vọng giống như núi lửa bùng nổ vậy.



"Hạo Vân... yên chị đi... chị Thanh Thanh cần tình yêu của em..." Ánh mắt của Trần Thanh Thanh đã trở nên mê ly, hai tay ôm lấy cổ của Phương Hạo Vân, tràn ngập hấp dẫn.



Mà bây giờ, sự khô nóng của Phương Hạo Vân cũng đã lên đến cực điểm, hắn là một người đàn ông bình thường, người đàn ông bình thường sẽ không thể nào chịu nổi sự kích thích như vậy.



Trong lòng hắn bỗng nhiên có một xúc động, và thằng em cũng hắn cũng có một phản ứng mãnh liệt. Hắn đặt Trần Thanh Thanh bên dưới, và dùng miệng hôn lên cặp môi nở nang của cô.



Trần Thanh Thanh tích cực hưởng ứng, hia người lại bắt đầu hôn nhau nồng nhiệt.



Phương Hạo Vân vừa hôn môi cô, vừa dùng tay xoa nắn bộ ngực của cô, tiếng thở gấp và rên rĩ của Trần Thanh Thanh nhẹ nhàng phát ra.



Sau một hồi triền miên vơi nụ hôn, Trần Thanh Thanh mới dùng đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú nhưng lại lộ ra khí tức của cường giả, một hồi lâu sau mới nói : "Hạo Vân, đồng ý với chị một chuyện..."



Phương Hạo Vân nghe Trần Thanh Thanh nói vậy, gật đầu nói : "Chị nói đi..."



Trần Thanh Thanh thoáng do dự một chút, rồi nói : "Hạo Vân, chị biết em không phải là người bình thường, sau này nhất định sẽ làm nên đại nghiệp. Chị hy vọng em đừng chống đối lại ông ngoại, không một cá nhân nào có thể chống lại cơ quan quốc gia cả, mặc kệ là thế lực của em phát triển bao nhiêu, trước mặt quốc gia, em vẫn không tính là gì"



Phương Hạo Vân cười tự tin : "Chị Thanh Thanh, có lẽ chị đã thấy được sự mạnh mẽ của SeeDs, nhưng đối với thực lực của em, chị vẫn chưa rõ ràng. Em có thể không giấu diếm chị, nếu ông Lã thật sự muốn đối phó em, thì người chịu thiệt chính là ổng, chứ không phải em..."



Trần Thanh Thanh nghe thấy thế, sắc mặt hơi kinh hãi :"Hạo Vân, em nói thật chứ?