Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 659 : Hương Hương thần bí(1)
Ngày đăng: 02:21 19/04/20
"Cô rốt cục là ai?" Sắc mặt của Phương Hạo Vân càng trở nên âm trầm hơn : "Đừng tưởng rằng bản thân có chút nhan sắc là có thể mê hoặc được tôi... Hương Hương tiểu thư, tôi phải nói cho cô biết, loại hàng giống như cô, tôi căn bản là không thèm để ý đâu... Khai đi, cô rốt cục là ai... Nếu cô không làm theo lời tôi nói, cô sẽ hối hận...."
"Phương thiếu gia, cần gì phải hung dữ vậy, sao anh không biết thương hoa tiếc ngọc gì hết vậy..." Hương Hương cũng không trở mặt vì thái độ của Phương Hạo Vân, ngược lại, trên mặt của cô ta vẫn luôn giữ nụ cười.
"Anh yên tâm, em tuyệt đối không làm hại anh đâu, càng không tạo uy hiếp cho anh... Em chỉ có hứng thú với anh thôi, không hơn..." Hương Hương lại cười quyến rũ, nói.
"Anh là một người đàn ông thần bí!" Hương Hương nói.
"Như nhau, như nhau..." Mặt của Phương Hạo Vân vẫn không đổi sắc.
"Phương thiếu gia, hay là chúng ta tìm một chổ để tìm hiểu lẫn nhau đi... anh cảm thấy thế nào?" Hai mắt của Hương Hương bắt đầu phóng điện, bộ dáng rất là hấp dẫn.
Phương Hạo Vân thoáng do dự một chút rồi nói : "Như vậy... đến phòng tôi..."
Hai người sau khi vào trong phòng củ Phương Hạo Vân, lập tức khui một chai rượu vang ra, Hương Hương cũng không từ chối, cầm lấy ly rượu, uống cạn một hơi.
Hương Hương uống rượu rất sảng khoái, nhưng mà sức uống của cô thì không được như vậy, sau khi cạn hai ly, thì mặt cười của cô đã ửng hồng, và thoạt nhìn càng thêm mê người.
"Phương thiếu gia, rượu ngon... Hương Hương gác đùi lên, cũng không biết là cố ý hay vô tình, mà mũi chân của cô khẽ chạm vào ngón chân của Phương Hạo Vân.
Hương Hương thấy Phương Hạo Vân không có vẻ tiếp tục uống, lập tức tự mình rót rượu và uống. Chỉ sau một hồi, chai rượu đã vơi đi một nửa.
Dưới tác dụng của rượu, hai má, cổ của Hương Hương đều đã đỏ ửng, một mùi thơm thản nhiên toát ra trên người cô, làm cho Phương Hạo Vân hơi lâng lâng.
Hương Hương càng lúc càng to gan hơn, rõ ràng là ỷ uống rượu vào, cho nên đặt mông ngồi qua bên cạnh Phương Hạo Vân, hai chân trực tiếp kề sát với nhau.
"Phương thiếu gia, em muốn kính anh một ly, hy vọng anh nể mặt em..." Hương Hương cầm ly rượu lên, hướng về Phương Hạo Vân.
Phương Hạo Vân cũng không từ chối, sau khi chạm ly liền uống cạn một hơi, ánh mắt cơ hồ như dừng lại trên người của cô, cười nói : "Hương Hương tiểu thư, chẳng lẽ cô không sợ say rượu sao?"
Hương Hương liền run lên, vội vàng cúi người xuống hôn lên cái thứ ấy của Phương Hạo Vân một cái, rồi xoay người mặc đồ vào đi ra
Chuyện Phương Hạo Vân và Hương Hương ở trong phòng abc xyz nhanh chóng được nhân viên phục vụ truyền miệng ra ngoài, và ngay cả Nguyệt Nha Nhi cũng đều biết.
Biết được Phương Hạo Vân như vậy xong, cảm giác đầu tiên của Nguyệt Nha Nhi chính là tức giận, và sự tức giận đã bộc phát ra.
Cô thậm chí còn muốn tuyên bố phải dạy dỗ Phương Hạo Vân, dạy dỗ con đàn bà Hương Hương vô sỉ kia.
Thiên Phạt thành lại sôi trào lên, có nhiều người đang chờ mong, chờ đợi trò hay sắp đến.
..................................... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Đêm khuya, dì Bạch vượt qua tất cả lớp phòng vệ, đi đến phòng của Nguyệt Nha Nhi, mục đích của cô chỉ có một, khuyên bảo Nguyệt Nha Nhi.
Theo tình huống trước mắt, nếu Nguyệt Nha Nhi trở mặt với Phương Hạo Vân, thì thế cục sẽ trở nên vô cùng bất lợi cho hắn.
Đám người Phong Vân không xuống tay với Phương Hạo Vân, hòn toàn bởi vì Nguyệt Nha Nhi. Bây giờ lại truyền ra mâu thuẫn của Nguyệt Nha Nhi và Phương Hạo Vân, hiển nhiên là cơ hội tốt cho đám người Phong Vân rồi.
"Chị, em biết tâm tư của chị, nhưng em phải nói cho chị biết, chị đừng khuyên em... Em không muốn nghe nữa... thằng nhóc Phương Hạo Vân đó thật quá đáng, hắn dám không coi em ra gì cả, làm ra loại chuyện như vậy. Chị biết không? Con đàn bà đó không phải là ai khác, mà chính là nha đầu Hương Hương trong biệt thự của em...." Nguyệt Nha Nhi càng nói càng tức giận, hận không thể giết chết đôi cẩu nam nữ Hương Hương và Phương Hạo Vân này.
Dì Bạch im lặng nửa ngày, cuối cùng đến bên cạnh Nguyệt Nha Nhi, nói : "Bản chất của Hạo Vân không hư, nói thật, có vài hành vi của hắn chị cũng không thuận mắt, nhưng em đừng quên, sau này hắn sẽ trở thành vua của Thiên Phạt thành, làm một ông vua, hoàn toàn có năng lực có nhiều đàn bà, không ai có thể thay đổi được sự thật này..."
Nguyệt Nha Nhi nghe thấy thế, tức giận nói : "Em mặc kệ, dù sao thì cục tức trong lòng em cũng không trôi... Hắn làm với ai em cũng mặc kệ, nhưng hắn lại làm với nha đầu luôn chống đối em, em nuốt trong trôi cục giận này được... Em muốn giết hắn, em muốn ngưng hợp đồng với hắn..."
"Làm càn!"
Dì Bạch quát một tiếng : "Nguyệt Nha Nhi, em thật sự là càng lúc càng quá đáng, em muốn giết Hạo Vân.... Muốn giết Hạo Vân thì phải qua cửa của chị trước..."