Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 700 : Song phượng
Ngày đăng: 02:22 19/04/20
Phương Hạo Vân hít sâu một hơi, vội vàng rút tay về, trong khoảng thời gian ngắn, hắn thậm chí là không biết nên ra tay cứu thế nào. Nhìn sắc mặt của Hương Hương càng lúc càng tái nhợt, trong lòng hắn không khỏi lo lắng.
Nguyệt Nha Nhi thấy sắc mặt của Phương Hạo Vân trở nên khác thường, hơi do dự một chút, đi đến nói : "Hạo Vân, hãy nghe chị nói, Huyết Ảnh Chưởng em không giải được đâu..."
"Chị tránh ra trước đi!"
Phương Hạo Vân không trả lời Nguyệt Nha Nhi, mà ra lệnh đuổi khách.
"Em.... đây là địa bàn của chị!" Nguyệt Nha Nhi lập tức nổi giận, em và con đàn bà khác ** đỡn không nói, còn kêu chị tránh ra, cái quái gì thế này?!
"Nếu chị là đàn bà của em, thì chị lập tức ngậm miệng lại và rời đi theo ý em..." Nói xong câu đó, Phương Hạo Vân dường như cũng cảm thấy mình hơi nặng lời, vội nói : "Xin lỗi... giá trị của Hương Hương rất lớn, em không thể để cho cô ta chết..."
Nguyệt Nha Nhi nhăn mặt nhíu mày, nhưng cuối cùng vẫn rời đi.
Đợi sau khi Nguyệt Nha Nhi rời đi, bàn tay của Phương Hạo Vân lại đặt lên ngực của Hương Hương, bắt đầu xoa nắn chậm rãi. Lúc này, hắn không dùng chân khí nội gia.
Kích thích ở ngực làm cho hô hấp của Hương Hương trở nên dồn dập : "Phương thiếu gia... ngứa..."
Phương Hạo Vân âm thầm suy nghĩ, xem ra huyết độc của Huyết Ảnh Chưởng chỉ nhằm vào chân khí của hắn. Nghĩ đến đây, hắn âm thầm vận khởi một chút chân khí.
"Đau!" Hương Hương lại nói ra cảm giác của mình.
Phương Hạo Vân đã xác định được, trị liệu huyết độc, chân khí của hắn dường như không dùng được.
"Phương thiếu gia, anh nhất định phải cứu em... em sẽ đi theo anh cả đời ..." Hương Hương lên tiếng cầu cứu, giờ phút này cô đã gửi hết hy vọng lên người của Phương Hạo Vân.
"Yên tâm, không cần lo lắng..."
Phương Hạo Vân lại đưa tay nhẹ nhàng xoa nắn bộ ngực của cô, và hô hấp của Hương Hương dần trở nên dồn dập hơn, hai nụ hoa trước ngực cũng bắt đầu căng cứng.
Tuy rằng bây giờ Hương Hương vẫn còn rất đau, nhưng dưới sự vỗ về của hắn đã bắt đầu có phản ứng sinh lý. Bây giờ, mặt của cô đã ửng hồng, da thịt nóng lên, rõ ràng là đang phát xuân rồi.
Phương Hạo Vân vừa vuốt ve vừa chú ý đến sự thay đổi của huyết độc. Hắn cảm thấy rằng phản ứng sinh lý của cơ thể có thể xua đi huyết độc này.
"Đương nhiên!"
Không biết vì sao, khi Hoàng Kỳ Anh nhìn thấy người đàn bà, trong đầu hắn lập tức nhớ đến người đàn bà mà Hồng Gia Minh nói rằng muốn hợp tác với mình.
Sau khi hai bên ngồi xuống, Hoàng Kỳ Anh cẩn thận đánh giá người đàn bà này vài lần, trực giác nói cho hắn biết, đối phương tuyệt đối không phải người tầm thường. Hắn thậm chí suy nghĩ rằng, người đàn bà này có biết được thân phận của hắn không.
Nghĩ đến đây, Hoàng Kỳ Anh nhướng mày nói : "Chúng ta hình như không quen nhau? Xin hỏi xưng hô thế nào?"
"Long Hi Phượng!" Người đàn bà mở miệng, thản nhiên nói : "Long Hi Phượng của Nam Cung thế gia... Tôi mộ danh mà đến, hy vọng Hoàng thiếu gia không cảm thấy đường đột..."
"Long Hi Phượng của Nam Cung thế gia..." Hoàng Kỳ Anh hít sâu một hơi, ánh mắt trừng ra, nhìn nhìn Long Hi Phượng vài lần, nói : "Thì ra là Nam Cung phu nhân, tại hạ thất kính, thất kính...Không biết phu nhân đến đây là có việc gì?"
"Tôi đã nói chuyện với trợ thủ của cậu, tôi muốn hợp tác với cậu..." Long Hi Phượng đi thẳng vào vấn đề : "Hoàng thiếu gia, cậu đang điều tra Trần Thanh Thanh?"
"Tôi không biết bà đang nói gì" Hoàng Kỳ Anh cảnh giác, vội nói : "Phu nhân, bà đến đùa với tôi à... tôi không hiểu bà đang nói gì cả..."
"Haha!"
Long Hi Phượng gác đùi đẹp lên, cười hì hì nói : "Hoàng thiếu gia, tất cả đều là người thông minh, tôi thành tâm đến hợp tác với cậu. Đươngnhiên, nếu cậu cảm thấy rằng Nam Cung thế gia của tôi không có tư cách hợp tác với cậu, vậy được rồi... Coi như tôi chưa từng đến đây...." Nói xong, Long Hi Phượng liền đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Hoàng Kỳ Anh thấy Long Hi Phượng rời đi, trong đôi mắt hiện lên một tia gian xảo, cũng không gọi Long Hi Phượng lại.
Long Hi Phượng cũng không dừng chân lại, khi tay đụng vào cửa, bà thở dài nói : "Hoàng thiếu gia, thủ đoạn của Hồng Gia Minh không được cao, tôi nghĩ không bao lâu sau Trần Thanh Thanh có thể sẽ phát hiện ra hắn..."
Lời này vừa nói ra, Hoàng Kỳ Anh lập tức khẩn trương : "Phu nhân xin dừng bước..."
Long Hi Phượng nghe thấy thế, xoay người lại cười hì hì nói : "Hoàng thiếu gia, thế nào? Cậu thay đổi chủ ý à? Có phải đột nhiên cảm thấy rằng, tôi có giá trị lợi dụng không?"
"Phu nhân quá lời..." Hoàng Kỳ Anh cười cười đứng lên, nói : "Đường đường là thiếu phu nhân của Nam Cung thế gia, chủ động đến tìm tôi nói chuyện hợp tác, sao tôi có thể từ chối được..."
Nói đến đây, Hoàng Kỳ Anh làm ra một thế mời : "Phu nhân, chúng ta ngồi xuống chậm rãi nói chuyện đi... Trước đó là tôi thất lễ, xin bà đừng để trong lòng..."