Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 712 : Thật là anh sao? (1+2+3)

Ngày đăng: 02:22 19/04/20




Phương Hạo Vân không biết nói gì luôn.



Nhân tính bản sắc ...



Ngay cả một mỹ nữ thuần khiết xanh biếc không ô nhiễm như Nguyệt Nha Nhi mà cũng có ý niệm này trong đầu, thì có thể thấy được trong bản chất của con người ít nhiều gì cũng có tội.



"Hạo Vân!" Nguyệt Nha Nhi mỉm cười, cuối cùng vẫn sửa miệng, cô buông ly rượu ra, đến phía sau Phương Hạo Vân, đặt hai tay lên bờ vai của hắn, nhẹ nhàng xoa bóp cho hắn : "Em biết không? Chị rất muốn cùng đi với em, chị muốn ngắm nhìn thế giới bên ngoài... Chị muốn đi theo bên cạnh em, làm tròn chức trách của một người vợ... Đúng rồi, Hạo Vân, về sau em cũng sửa miệng đi, từ hôm nay trở đi, em gọi nhũ danh của chị đi... Nguyệt nhi"



Phương Hạo Vân nhẹ giọng kêu một tiếng : "Nguyệt nhi... tên đẹp quá, tốt, từ hôm nay trở đi, em sẽ gọi là Nguyệt nhi... Nguyệt nhi, hãy nghe em nói, sau này em sẽ dẫn dắt tất cả dân chúng của Thiên Phạt thành ra khỏi cái khu núi hẻo lánh này, để cho bọn họ trở lại cuộc sống bình thường..."



"Ừ, chị biết em sẽ làm như vậy mà..." Nguyệt Nha Nhi khẽ kêu một tiếng, bộ ngực sung mãn dựa sát vào lưng của hắn, không ngừng mát xa cho hắn, đem sự mềm mại của đàn bà truyền khắp người hắn từ sau lưng.



"Hạo Vân, nước ấm đã chuẩn bị tốt rồi, chúng ta đi tắm thôi... Ngày mai em còn phải đi, tắm rửa ngủ sớm một chút đi..." Nguyệt Nha Nhi xoay người ôm lấy cổ của hắn, cái miệng nhỏ phà hơi thở nóng rực ra, môi dán vào vành tai cua hắn, nói như hấp dẫn : "Đi thôi, chúng ta cùng nhau tắm..."



"Tốt, tốt!" Cùng tắm với mỹ nữ, Phương Hạo Vân đương nhiên cầu còn không được rồi. Đi vào trong phòng tắm, mặt của Nguyệt Nha Nhi đỏ lên, kéo tay Phương Hạo Vân, lập tức đi đến một cái bồn tắm rộng thùng thình. Nước trong bồn vừa được đổ ra, trên mặt còn có những cánh hồng trôi lơ lửng.



"Hạo Vân, chị đến giúp em..." Nguyệt Nha Nhi cười hắc hắc, đưa tay cởi nút áo của Phương Hạo Vân ra, cười nói : "Chờ làm mấy chuyện xấu à..."



"Hắc hắc..."



Phương Hạo Vân cười cười một tiếng, rồi cũng không khách khí nữa, đưa tay giúp Nguyệt Nha Nhi cởi đồ. Đợi khi quần áo trên người cô rơi xuống đất, thân thể trắng nõn nà xinh đẹp đáng yêu liền hiện ra trước mặt hắn. Tuy rằng còn ba chổ chưa cởi, nhưng sự hấp dẫn của cô vẫn không hề giảm đi, bụng phẳng lỳ, không một chút sẹo lồi, cái quần lót lụa trắng mỏng bao phủ lấy địa điểm thần bí đã hơi ướt át kia...



Nhìn thân thể gợi cảm mê người của cô, trong lòng Phương Hạo Vân bắt đầu nhộn nhạo.



"Hạo Vân, thích không?"



Nguyệt Nha Nhi dường như cố ý muốn hấp dẫn Phương Hạo Vân, đưa tay cởi áo ngực xuống, để cặp ngực sung mãn của cô hiện ra trước mặt Phương Hạo Vân.



Ánh mắt của hắn lập tức dừng lại trước ngực cô, nhìn đến ngây người.



Mặt của Nguyệt Nha Nhi càng đỏ rực lên dưới cái nhìn nóng bỏng của Phương Hạo Vân, ôn nhu nói : "Hạo Vân, chị đẹp, hay chị gái đẹp hơn?"



Phương Hạo Vân nghe thấy vậy, không biết nên nói gì luôn.



Mỹ nữ thuần khiết như Nguyệt Nha Nhi là lại liên tiêp xuất hiện tình trạng này thì... Có điều nói đi thì phải nói lại, ngôn ngữ như vậy đúng là kích thích thật.



"Đều đẹp!"




"Kỳ Anh hiểu rồi!" Hoàng Kỳ Anh nghiêm túc đáp.



Sau khi trút bầu tâm sự xong, những phiền muộn trong lòng Hoàng Kỳ Anh liền biến mất cả.



...............................................



Lúc Phương Hạo Vân về đến Hoa Hải đã là ban đêm rồi, gặp phải lúc tập đoàn Thịnh Hâm và tập đoàn Trần thị tổ chức một buổi liên hoan tối.



Công trình thứ hai của vịnh Kim Thủy đã hoàn thành hơn phân nửa, chính phủ có biểu hiện rất hài lòng, hôm nay phó bí thư tỉnh, quan chức của thành phố đã đến, thị trưởng Hoa Hải Dương Vọng Giang cố ý mở tiệc chiêu đãi chúc mừng cho hai nhà.



Vì thế, hai tập đoàn liền tổ chức liên hoan, mời các danh nhân tại Hoa Hải.



Bạch Lăng Kỳ tuy còn là sinh viên, nhưng sự tôi luyện trong tập đoàn Thịnh Hâm đã làm cho cô trở nên thành thục hơn. Nhất là sau khi công trình bất động sản Tây Hoàn chấm dứt, làm cho cô hoàn toàn được đổi mới.



Bây giờ, cô gặp thị trường buôn bán này, giống như cá gặp phải nước vậy.



Làm tổng giám đốc của Thịnh Hâm, trợ lý chủ tịch tập đoàn, và là bà chủ của tập đoàn Đằng Phi, cô càng phải chú ý đến bản thân hơn. Bộ dạ hội màu trắng tôn lên khí chất thánh khiết của cô, nhìn từ xa lại, trông cô giống như một tiên tử thánh khiết vậy.



Sau khi buổi liên hoan được bắt đầu, Phương Tuyết Di đứng ra thay mặt phát biểu vài lời, ngay sau đó là bên chính phủ ra nói chuyện.



Nghi thức diễn thuyết kết thúc, cũng chính là lúc buổi liên hoan được chính thức được mở.



Có vài người tụ lại nói chuyện phiếm, có đám thì bu lại uống rượu, còn có vài người ra khiêu vũ nữa... Đám gái lầu xanh và tiểu thư nhà giàu cùng các doanh nhân tranh thủ thi triển tất cả các thủ đoạn để tạo quan hệ với nhau. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Bạch Lăng Kỳ là một ngôi sao chói mắt ở đây, đã có hơn mười ba người đến mời cô khiêu vũ, nhưng đều bị cô từ chối sạch sẽ.



Trong đầu cô, ngoại trừ Phương Hạo Vân ra, thì người đàn ông khác căn bản là không thể lọt vào mắt xanh của cô. Phương Hạo Vân rời khỏi Hoa Hải một thời gian rồi, tình cảm tưởng nhớ và những cảm xúc khác đã dồn nén đến cực điểm rồi, mấy ngày nay, mỗi khi đi ngủ cô đều nằm mơ thấy ông xã của mình.



Ngày nghĩ gì, đêm nằm mơ thấy cái đó, đây là một đạo lý.



"Tiểu thư, có thể nhảy một điệu không?" Đột nhiên, một giọng nam quen thuộc vang lên bên tai của cô, và thân thể của cô liền run lên theo bản năng.



Vội vàng quay đầu lại, Bạch Lăng Kỳ đột nhiên nhìn thấy một khuôn mặt khiến cô ngày nhớ đêm mong, nếu không phải là đang ở chổ đông người, sợ rằng cô đã hét ầm cả lên.



"Hạo Vân... Hạo Vân... là anh thật sao? Thật là anh sao?" Bạch Lăng Kỳ tự thì thào, vùi đầu vào trong lòng ngực của hắn, hai tay ôm chặt eo hắn, nói : "Em đang nằm mơ sao?"