Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 727 : Bị bắt quả tang (1+2+3)

Ngày đăng: 02:22 19/04/20




Nói đến đây, Phương Hạo Vân quay đầu lại nhìn Long Hi Phượng, nói : "Nếu cấp trên thật sự hạ quyết tâm, thì có thể đụng chạm đến lợi ích của Nam Cung thế gia, và như vậy sẽ đụng chạm đến lợi ích của chị... Chị Phượng, chị nên chuẩn bị tâm lý thật tốt đi..."



Long Hi Phượng cười ôn nhu, bà chậm rãi lắc đầu, nói : "Không sao... chỉ cần làm chết bà già Mộc Nguyệt Dung đó là được, chị không cần cái gì cả..."



Nói xong, Long Hi Phượng cúi đầu uống một ngụm trà, dường như suy nghĩ về vấn đề gì đó, ngẩng đầu lên hỏi Phương Hạo Vân : "Hạo Vân, chị hỏi em một câu, nếu có một ngày, chị yêu em, thì hoặc là em yêu chị, thì sao?"



Phương Hạo Vân cau mày lại nghĩ, nói : "Chị sẽ yêu em sao?"



"Có lẽ sẽ có!"



Long Hi Phượng thản nhiên nói : "Tuy rằng chị cam nguyện hiến thân là vì muốn lấy được sự trợ giúp của em, nhưng mà sau chuyện này, chị cảm thấy rằng trong lòng chị có em..."



"Nhưng mà em sẽ không yêu chị" Phương Hạo Vân nói.



Long Hi Phượng trả lời :" Hạo Vân, đừng nói trước như vậy, loại chuyện này không thể nói rõ ràng được, nói không chừng em sẽ có thể lại yêu chị đấy"



"Haha!"



Phương Hạo Vân khẽ cười một tiếng, nói : "Chị Phượng, chị rất tự tin, em hỏi chị một câu, chị cảm thấy chổ nào trên người em hấp dẫn chị?"



"Trí tuệ cường hãn cùng với khí chất cường giả là hấp dẫn chị nhất..." Long Hi Phượng mỉm cười, nói : "Hạo Vân, chị chưa từng nói giỡn với em, chị đang nói sự thật, chị rất có khả năng sẽ yêu em..."



"Em rất chờ mong..." Phương Hạo Vân đáp.



Long Hi Phượng mở to mắt ra, nói như khẳng định : "Ngày chị yêu em có lẽ cũng không xa đâu... Nhưng chị cũng hy vọng em có thể yêu chị..."



Long Hi Phượng nói đến đây, tự cười lắc đầu, nói : "Có điều chị rất rõ ràng, em là một người rất lý trí, nhất là khi bên cạnh em luôn tràn ngập các loại đàn bà muôn hình muôn vẻ... Chị cũng đã tìm hiểu về bọn họ, họ là những người phụ nữ xuất sắc và vĩ đại... Mặc dù chị cũng là một phụ nữ như vậy, nhưng cũng không thể che đi ánh sáng rực rỡ của bọn họ... Có điều chị không muốn từ bỏ, cho dù đó là một hy vọng xa vời..."



"Nghe chị nói như vậy... em cảm thấy rằng mình hình như không đúng!" Phương Hạo Vân nói.



Long Hi Phượng lập tức giơ tay lên : "Em thôi đi, nghhe em nói là chị biết khẩu thị tâm phi rồi, trong lòng em khẳng định đang mắng chị là đê tiện... Hạo Vân, chúng ta nói chuyện chính đi, sau này khi Nam Cung thế gia bị diệt, em có giữ chị lại không?"



"Có!"



Phương Hạo Vân cười nói :" Tập đoàn Đằng Phi của em đang thiếu một nhân tài xuất sắc như chị. Nếu chị chịu hạ mình đến tập đoàn Đằng Phi, em cam đoan sẽ an bài cho chị một chức vụ lý tưởng..."



"Chị cũng đã nghĩ về chức vụ của chị rồi, làm thư ký cho em..." Long Hi Phượng cười nói : "Chị muốn làm thư ký cho em, nói như vậy thì mới bảo đảm là chúng ta luôn luôn ở cùng nhau.... Hạo Vân, nếu khai chiến với Nam Cung thế gia, thì đó là một trận ác chiến..."
Phương Hạo Vân cười hắc hắc, nói : "Ừ, mỗi ngày đều làm..." Khi nói chuyện, bàn tay của hắn cũng đã để lên ngực của bà.



Long Hi Phượng bị Phương Hạo Vân làm cho tình mê ý loạn, khuôn mặt đỏ bừng, nhỏ giọng nói : "Hạo Vân, em nói em thích đàn bà thành thục, vậy chị giúp em hốt Mộc Nguyệt Dung lại đây nhé?"



Lời này vừa nói ra, Phương Hạo Vân lập tức có cảm giác muốn cắn lưỡi.



Trời ạ, đúng là hắn thích đàn bà thành thục, nhưng cỡ như Mộc Nguyệt Dung thì thục quá rồi...



"Cả đời bà già ấy chỉ có một người đàn ông thôi, theo chị được biết, thân thể của bà ta từ bốn mươi năm trước đã chưa từng có đàn ông nào đụng qua..." Long Hi Phượng phà hơi, nói nhỏ vào lổ tai của hắn.



Phương Hạo Vân kéo bà vào lòng, cúi đầu xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng kia, một tay ôm lấy eo, tay còn lại thì vẫn tiếp tục xoa nắn trên ngực.



Long Hi Phượng lập tức thở gấp không thôi, đúng là trộm tình vừa hồi hộp vừa kích thích...



Phương Hạo Vân phát hiện ra, thân thể của Long Hi Phượng càng ngày càng mẫn cảm, chỉ vuốt ve vài cái thôi mà cả người của bà đã nóng rực lên.



"Kích thích không?" Long Hi Phượng cắn nhẹ lổ tai của Phương Hạo Vân, hỏi.



Phương Hạo Vân cười nói : "Đương nhiên là kích thích rồi..." Nói xong, cái miệng của hắn cũng hôn xuống đôi môi khiêu gợi kia, chậm rãi đi xuống cổ của bà.



"Ơ...." Long Hi Phượng lập tức nhận được một cảm giác tê dại như bị điện giật, phát ra một tiếng rên nhỏ. Tiếng rên này đối với Phương Hạo Vân mà nói, thích là thứ thuốc kích dục mạnh không cần nghi ngờ nữa.



Và không biết khi nào, tay nhỏ của Long Hi Phượng đã cầm lấy cái thứ nóng hổi kia.



"Chị Phượng, nhanh lên..." Mặc dù cách lớp quần nhưng đây không phải là vấn đề. Phương Hạo Vân liền mở miệng đòi tăng tóc lên.



Lúc này Long Hi Phượng cũng chậm rãi hưng phấn, run rẩy nói : "Tiểu oan gian.... chị nghe lời em... em kêu chị Phượng làm thế nào, chị sẽ giúp em làm thế đó..."



Phương Hạo Vân cười hắc hắc, đang muốn cởi quần ra, thì đột nhiên thấy thế một tiếng gầm giận dữ ngoài cửa truyền vòa : "Hạo Vân... Ba xảy ra chuyện rồi, mọi người đang tìm em, còn em lại ở đây làm bậy..."



Phương Hạo Vân và Long Hi Phượng chấn động, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn.



Chỉ thấy Phương Tuyết Di đang trợn mắt đứng ngoài cửa, há mồm nhìn Phương Hạo Vân và Long Hi Phượng.



"Chị Tuyết Di, chị đến lúc nào vậy..." Sắc mặt của Phương Hạo Vân hơi xấu hổ, có điều phản ứng của hắn cũng rất nhanh : "Bọn em đang thương lượng nên đối phó với Mộc Nguyệt Dung thế nào..." ( Hay, rất là hay...phản ứng rất nhanh)