Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 796 :

Ngày đăng: 02:23 19/04/20




Trên mặt Nguyệt Như hiện lên một tia xin lỗi : "Xin lỗi Hạo Vân, em vốn tưởng rằng nhà em có thể giải quyết ổn thỏa, nhưng kết quả ..."



Bà Jone đi đến cười nói : "Hạo Vân ... con đến là tốt rồi, chuyện ở đây giao lại cho con, mẹ của Nguyệt Như còn đang nằm trong tay Kent, con cần phải cứu bà ấy ra ..."



"Con biết rồi bà Jone!" Phương Hạo Vân đi qua cầm lấy cổ tay của bà Jone, một cổ chân khí hùng hậu lập tức đi vào từ cổ tay của bà, chữa trị kinh mạch bị thương trong người của bà, sau đó, Phương Hạo Vân thúc giục Tịnh Thế Tử Viêm xua đi tà khí trong người bà Jone.



Sắc mặt vốn đang tái nhợt của bà Jone lập tức chuyển biến tốt đẹp, con mắt vô không có cảm xúc gì cũng đã trở nên sáng lạn hơn.



"Cảm ơn con!" Bà Jone cười vui mừng nói.



Kế tiếp, Phương Hạo Vân đi qua, giúp Long Đầu khôi phục lực lượng, tiêu trừ tà khí trong cơ thể.



Sau khi xong việc, Long Đầu cười vui mừng nói : "Ha ha, Hạo Vân, làm tốt lắm ... Năm đó ta cảm thấy con không tầm thường rồi ... Bây giờ quả nhiên rất giỏi ... cảm ơn con..."



"Long đầu quá khen!" Phương Hạo Vân cười nói : "Người một nhà không cần phải khách khí như vậy ..."



"Ha ha!" Long Đầu vỗ bả vai của Phương Hạo Vân, cười nói : "Đúng vậy, người một nhà cả, khách khí thì trông giống người ngoài rồi ..."



Nguyệt Như thấy thế, trong lòng ngọt như ăn phải đường vậy.



Nhìn thấy bốn người Phương Hạo Vân cứ nói chuyện như đúng rồi, không thèm để ý đến mình, sắc mặt của Lang Vương Kent trở nên xanh mét, nổi giận giơ ngón tay chỉ vào Phương Hạo Vân quát ; "Thằng nhóc ... ngươi coi ta là không khí à ..."



"Không phải, tao chỉ coi mày là người chết thôi ..." Ánh mắt mà Phương Hạo Vân nhìn Kent, giống như nhìn một người đã chét vậy, trong ánh mắt đó thậm chí còn có thể nhìn ra được vẻ khinh miệt nữa.



"Bố láo!"



Kent giận rung lên, điên cuồng gào to một tiếng, thúc giục lực lượng trong cơ thể ra, toàn thân toát ra một luồng sát khí dầy đặc. Đôi mắt của hắn mặc dù còn chưa biến thân, nhưng cũng đã đỏ rực lên như máu.



Hiển nhiên là Phương Hạo Vân đã chọc giận Kent lắm rồi.



Lúc này, Kent trông giống như tử thần vậy, trên dưới toàn thân toát ra sát khí nồng đậm, và luồng sát khí dày đặc hơn cả thủy triều đang không ngừng trào ra từ cơ thể của hắn.



Phương Hạo Vân trợn mắt nhìn Kent, nói : "Lang Vương Kent cũng chẳng có gì đặc biệt, xem ra mày cũng chẳng mạnh hơn hoàng kim lang vương William bao nhiêu cả. Chỉ cần tao muốn, hôm nay mày chết chắc rồi" Vừa mới nói xong, thân hình hắn liền động, xuất hiện ngay trước mắt của Kent, vung nắm tay với tốc độ kinh người đấm vào ngực của Kent, một đấm nhìn rất bình thường, không có gì ghê gớm, nhưng bên trong nó lực lượng cường đại, khí thế kinh người.



Khi Phương Hạo Vân nói chuyện, Kent cũng đã âm thầm cảnh giới rồi, lực lượng cuồng bạo trong cơ thể nhanh chóng kích phát, cũng đưa nắm đấm lên đỡ.



"Rầm!" Một tiếng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Nắm tay của hai người đụng vào nhaulập tức phát ra một tiếng sấm ầm lớn, khí kình chấn động mạnh đến nổi khiến cho người coi xung quanh chấn động cả cơ thể. Và những kẻ có thực lực yếu kém đã chết ngay tại chổ.



Người sói rất thích những kẻ mạnh.



Lần này, thái độ của Kent đối với Phương Hạo Vân đã trở nên nghiêm túc hơn, đồng thời cũng kính nể lực lượng của Phương Hạo Vân rất nhiều. Nhìn cái thân thể gầy yếu đó, hắn ta không thể nào nghĩ ra được, cổ lực lượng cường đại kia rốt cục đã bắt nguồn từ chổ nào.



"Không tồi, ngươi thật sự có năng lực khiêu chiến với bổn vương!" Lang Vương Kent liếm môi, trong đôi mắt hiện lên một sự hưng phấn.




Tome cười đến run rẩy của người, nói : "Tôn giả quả nhiên là rất khí độ, có điều ngươi đừng quên, đây là địa bàn của ai .... Chỉ cần ta muốn, thì lấy thịt đè người là chuyện nhỏ. Nữ vu, người sói, huyết tộc sẽ cùng nhau tấn công các ngươi. Cho dù ngươi có thể kiên trì, thì đám người của Thiên Đạo, bọn họ cũng chết ngay thôi ..."



"Bớt lải nhải đi, thả người!" Phương Hạo Vân quát trầm một tiếng.



Lúc này Tome mới buông Thanh Âm ra, Nguyệt Như vội vàng lao đến, hai mẹ con lập tức bình an vô sự ôm lấy nhau.



"Chúng ta đi!"



Người đang ở trong hiểm cảnh, Phương Hạo Vân cũng không muốn dây dưa nhiều, muốn nhanh chóng rời khỏi chổ này.



Kent vốn muốn ngăn cản đoàn người Phương Hạo Vân lại, tiếc là cơ thể đã bị thương, không thể tiếp tục chiến đấu được nữa, đành phải từ bỏ. Chuyện hôm nay đã làm cho hắn ý thức được, muốn báo thù cho William, cũng không phải là chuyện dễ dàng.



Đợi sau khi đoàn người của Phương Hạo Vân rời khỏi tòa pháo đào, Kent mới bất mãn nói : "Tome, ngươi đã phạm vào một sai lầm lớn, ngươi không nên thả bọn họ đi .. Ngươi nên hạ lệnh để cho huyết tộc và nữ vu của ngươi cùng tấn công bọn họ ..."



"Vì sao không tính luôn người sói?" Tome hỏi ngược lại.



"Người sói bọn ta là kẻ cao quý... Nếu ta thiếu chút nữa đã bị đánh bại, thì ta không thể phái người vây công được ..." Kent thản nhiên nói.



"Ha ha ..."



Tome cười khinh thường, nói : "Kent, thu hồi lại cái lòng tự tôn buồn cười của ngươi đi. Năng lực của Phương Hạo Vân ngươi cũng đã thấy ... Nhớ kỹ, từ giờ trở đi, chỉ cần có thể giết được hắn, chúng ta không từ một thủ đoạn nào"



"Một khi đã như vậy, vì sao lại thả hắn đi?" Kent khó hiểu hỏi.



"Bởi vì ta không nắm chắc ..." Tome nói : "Bức Hậu không ở đây, ta cũng không thể nào ra lệnh cho huyết tộc ... Mà nữ vu của ta lại không am hiểu chiến đấu ... Kent, ngươi sẽ trở nên mạnh hơn ..."



"Có ý gì?" Kent hỏi.



"Sau khi Bức Hậu trở về sẽ nói cho ngươi biết ... thời gian không còn sớm nữa ... ngủ đi, gặp lại ..." Nói xong, Tome nhẹ nhàng xoay người lại, chậm rãi rời đi.



.............................



Sau khi trở về Thiên Đạo, Phương Hạo Vân đã tự mình gọi điện cho dì Bạch, nhờ cô tự mình lựa chọn một ít cao thủ trong tập đoàn Hùng Long đến gia nhập vào Thiên Đạo, để tránh cho chuyện hôm nay bị tái diễn.



Dì Bạch liền đáp ứng qua điện thoại, hơn nữa còn tỏ vẻ rằng sẽ nhanh chóng thu xếp để hắn yên tâm.



Trong điện thoại, dì Bạch còn hỏi tình huống đánh nhau của Phương Hạo Vân và Lang Vương. Sau khi xong, dì Bạch dặn dò : "Gần đây nhất định phải cẩn thận, người sói có thói quen, càng đánh càng hăng. Lần sau anh mà đánh với hắn, hắn sẽ càng trở nên mạnh hơn"



Phương Hạo Vân gật đầu nói mình sẽ cẩn thận hơn.



Cúp điện thoại xong, hắn đang chuẩn bị trở về tập đoàn Siêu Uy, thì bất ngờ nhận được điện thoại của Trần Thanh Thanh.



Thật ra Phương Hạo Vân đã sớm biết Trần Thanh Thanh đến đây rồi, vốn là tính rằng ngày mai sẽ liên hệ, nhưng ai ngờ người ta lại liên hệ trước với mình