Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 818 : Tin tức quan trọng
Ngày đăng: 02:23 19/04/20
"Chúng tôi đã điều tra được chứng cứ ..." Người nói chuyện là Trần Thanh Thanh, bây giờ cô đã mặc quần áo vào, và đang bước ra.
"Không có khả năng, tôi không tin ..." Tâm tình của Vương Thế Phi bỗng nhiên trở nên kích động : "Phương thiếu gia, chuyện này nhất định là có hiểu lầm rồi, nhất định là hãm hại. Phương thiếu gia, tôi và Kim Gia đã làm việc chung với nhau hơn một n8am rồi, tôi tuyệt đối khẳng định ông ta không có khả năng làm ra loại chuyện phản bội cậu. Ông ta một lòng trung thanh, tôi có thể cam đoan với cậu, cho dù giữa chúng ta có phản đồ, thì cũng không có khả năng là Kim Gia. Phương thiếu gia, tôi xin cậu tự mình điều tra chuyện này đi!"
"Chứng cứ là tôi cùng chú Trần, Hà tổng cùng nhau điều tra" Biểu tình của Trần Thanh Thanh trở nên không vui, sắc mặt hơi tái lại : "Hay là anh cảm thấy rằng chúng tôi không đáng tin sao?" Con mắt của Trần Thanh Thanh hơi chuyển động, nghiêm túc nhìn chằm chằm Vương Thế Phi, nói : "Thế Phi, anh nên bình tĩnh lại một chút, chuyện này chúng tôi đã điều tra suốt nửa năm, bây giờ chúng tôi đã có được bằng chứng nguyên vẹn để chứng minh, Kim Gia đích thật là phản đồ ... Nói chính xác hơn một chút là, Kim Gia chính là gian tế, là gian tế của gia tộc Morgan. Ngay một tháng trước, ông ta còn lén liên lạc đến Luân Đôn ngay sau lưng chúng ta ..."
Phương Hạo Vân trầm giọng, nói theo ngay : "Thế Phi tâm tình của anh tôi có thể hiểu, trên thực tế, lần đầu tiên khi tôi nghe thấy tin tức này, trong lòng của tôi cũng không chịu nổi. Tôi cũng không thể nào chấp nhận được chuyện này, chỉ là chứng cứ quá rõ ràng rồi, không phải là hãm hại ..."
Nghe Phương Hạo Vân nói như vậy, Vương Thế Phi đương nhiên cũng không thể cãi lại được nữa.
Chỉ là trong lòng hắn vẫn không thể chấp nhận đây là sự thật.
"Phương thiếu gia, xin lỗi, là tôi thất thố ..." Vương Thế Phi xin lỗi.
Sau đó, hắn nhìn thoáng qua hướng của Trần Thanh Thanh, nghiêm túc nói : "Xin lỗi, tôi không nên nghi ngờ việc điều tra của cô, cô là một trong những người thân mật nhất của Phương thiếu gia, việc điều tra của cô đương nhiên là không có vấn đề rồi ..."
"Anh có thể nghĩ như vậy là tốt rồi!" Trần Thanh Thanh thản nhiên nói.
"Thế Phi, cũng là câu nói kia, tâm tình của anh tôi có thể hiểu được ..." Phương Hạo Vân thản nhiên nói : "Tôi vẫn coi Kim Gia là anh em ... Cho nên tôi có thể cảm nhận được tâm tình của anh. Anh yên tâm đi, chuyện này tôi sẽ xử lý tốt. Pháp lý cũng không nằm ngoài tình người ... Nếu Kim Gia không bị lún quá sâu vào chuyện này, tôi sẽ tha cho ông ta một con đường sống ..."
"Cảm ơn Phương thiếu gia ..."
Vương Thế Phi đứng dậy, cúi đầu với Phương Hạo Vân một cái, nói : "Phương thiếu gia, tôi đi về trước ..."
"Ừ!"
Ngay khi Vương Thế Phi sắp đi ra khỏi cửa, thì Phương Hạo Vân đã gọi hắn lại : "Thế Phi ... thả lỏng tâm tình cho nó thoải mái một chút, ngoài ra, tôi còn muốn nói cho anh biết, mặc kệ các người có phải là người của gia tộc thủ hộ hay không, trong lòng tôi đều giống như nhau, không cần tự tìm phiền não ..."
"Phương thiếu gia dạy dỗ rất đúng!" Trong mắt của Vương Thế Phi hiện lên một tia áy náy, xoay người bước ra ngoài.
Đợi khi Vương Thế Phi đóng cửa đi ra ngoài, Trần Thanh Thanh mới ngồi xuống bên cạnh Phương Hạo Vân, trên mặt hiện đầy vẻ lo lắng, nói : "Hạo Vân, vấn đề xuất hiện ..."
"Đúng vậy!
Phương Hạo Vân thở dài yếu ớt một tiếng, nói : "Chuyện hôm nay, đã nói lên đầy đủ một vấn đề. Tranh chấp phe phái cũng không ngoại lệ ở chổ em ..."
"Lòng tham của con người là như nhau ..." Trần Thanh Thanh thản nhiên nói : "Mặc dù trong quân đội cũng có xuất hiện tình huống như vậy thôi, Hạo Vân, em tính nên làm thế nào bây giờ?"
"Mặc kệ là nói thế nào, em cũng không hy vọng trong chổ của em xuất hiện việc tranh giành phe phái ..." Phương Hạo Vân nghiêm túc nói : "Em hy vọng gia tộc thủ hộ của em đoàn kết một lòng, bền chắc như thế ... Đoàn kết mới là lực lượng ..."
"Chuyện này chị đi điều tra nhé?" Trần Thanh Thanh nói :" Muốn giải quyết được vấn, thì nhất định phải biết được rõ ràng nguyên nhân phát sinh vấn đề ... Hạo Vân, em cho Hà Thanh đi hỗ trợ chị nhé, bọn chị bây giờ phối hợp vô cùng ăn ý"
"Không thành vấn đề!" Phương Hạo Vân đưa tay tiến vào trong áo của Trần Thanh Thanh, bàn tay đặt lên trên ngọn núi cao ngất của cô, xoa nắn vài cái, nói : "Em có được mấy người vợ hiền như vậy, đúng là không cần phải lo gì cả ..."
"Em lại muốn làm ông chủ trốn việc sao?" Trần Thanh Thanh liếc nhìn Phương Hạo Vân một cái, cũng không tỏ ra yếu thế, đưa tay xuống nhéo vào đũng quần của hắn một phát, Phương Hạo Vân cười hắc hắc, hỏi : "Còn muốn sao ..."
"Không có ..."
Trần Thanh Thanh vội vàng đứng dậy khỏi người của Phương Hạo Vân, cười nói : "Chị không phải là oán phụ khuê phòng gì cả, chị cũng không có bất mãn gì để tìm cả ... Hạtruyenfull.vna6, hôm nay em nên giành chúng thời gian đi gặp Kim Gia, Kim Phi đi. Về chuyện này, bọn chị chỉ điều tra đến đây thôi, còn về xử lý thế nào, thì phải dựa vào chính em"
"Chị cứ đi làm việc đi, em muốn yên lặng một chút ..." Phương Hạo Vân thản nhiên nói.
"Ừ!"
Trần Thanh Thanh đáp một tiếng, rồi lập tức đi chào hỏi Tạ Mai Nhi, và rời đi. Phe phái tranh giành, quả thật đúng là một chuyện khó giải quyết.
Lần này Trần Thanh Thanh đã lập đi lập lại vấn đề này.
Dừng lại một chút, Kim Phi còn nói thêm : "Hao Vân, trước khi chết, em hy vọng anh có thể yêu em thêm lần nữa, tin tưởng em, em đã không còn hai lòng với anh nữa rồi ..."
Lời này vừa nói ra, Phương Hạo Vân lập tức nở nụ cười
Hắn đưa tay kéo Kim Phi vào lòng ngực, nói : "Kim Phi à, cô mà có chết rồi, cam đoan cũng thành sắc quỷ thôi ..."
"Sắc quỷ thì sắc quỷ, mỗi ngày em sẽ đến làm anh, hút khô tinh nguyên của anh ..." Kim Phi cũng không yếu thế, nói trả.
"Cô hút tôi à? Đến thử xem, là ai hút ai?" Bàn tay to của Phương Hạo Vân lập tức ấn lên ngực của Kim Phi, xoa nắn mãnh liệt, Kim Phi lập tức thở gấp không ngừng.
"Hạo Vân, đừng có gấp như vậy ... chờ em thay đồ lại đã ..." Kim Phi đẩy Phương Hạo Vân ra, đi vào trong phòng, chỉ một lát sau, liền mặc bộ đồ ngủ màu đen đi ra, dáng người lả lướt không khỏi khiến cho Phương Hạo Vân động tâm, bộ ngực sung mãn của cô đang tung tăng theo từng bước chân của cô, giống như đang vẫy gọi Phương Hạo Vân vậy.
Phương Hạo Vân nuốt nước miếng cái ực, đứng dậy, đi qua đón n hận, ôm cô vào trong lòng ngực, ánh mắt quyến rũ của Kim Phi toát ra vẻ kiều mỵ, cặp thỏ ngọc kia lập tức dừng lại trong ngực của Phương Hạo Vân, làm cho trong lòng của Phương Hạo Vân ngứa không chịu nổi.
Kim Phi cố ý cọ xát thân thể đẫy đà gợi cảm của mình trong lòng ngực của Phương Hạo Vân, dụ dỗ lửa dục của hắn, nói : "Hạo Vân, yêu em lần cuối đi ... Em tình nguyện chết dưới háng của anh, làm em chết đi ..."
Lời nói của Kim Phi giống như là một sự khiêu khích cực độ đối với đàn ông vậy, Phương Hạo Vân lập tức dùng hai tay vén cái váy ngủ lên, đặt lên cặp mông đầy đặn kia, không ngừng xoa nắn, cảm giác ở tay là mềm mại trắng mịn.
Kim Phi xoay người lại, hờn dỗi nói :"Hạo Vân, hôm nay hai cái động này đều là của anh ..."
Phương Hạo Vân cười vô sỉ, nói : "Cô sai rồi, là ba cái mới đúng ..." Nói xong, Phương Hạo Vân giơ tay phải lên trước mặt Kim Phi, nói : "Xem nè, ở dưới đã ướt cỡ nào rồi ..."
Kim Phi cười đáng yêu một tiếng, ngón tay út khẽ chạm vào cái mũi của hắn, tự oán nói : "Hạo Vân, em hy vọng anh có thể khai mở cánh cửa cuối cùng của em, em nguyện ý giao hết thân thể của em cho anh. Em chỉ hy vọng là anh có thể nhớ kỹ em, nhớ một người như em thôi ..." Nói xong, Kim Phi liền đưa đôi môi lửa nóng của mình hôn mãnh liệt lên mặt của Phương Hạo Vân.
Phương Hạo Vân nhẹ nhàng ôm lấy cô, mỉm cười vuốt ve mái tóc của cô, đưa miệng xuống cái nhẹ vài nụ hoa màu đỏ ấy, cái mũi của Kim Phi lập tức thở ra những mùi thơm quyến rũ, thân thể khẽ run lên, kêu nhỏ một tiếng : "Hạo Vân, dùng sức một chút ..."
Có lẽ Kim Phi đã thật sự xem đây là lần vui vẻ cuối cùng trong cuộc đời của mình, cho nên cô cực kỳ động tình, chỉ sau một hồi phần dưới của cô đã ướt sũng.
"Chúng ta lên giường đi ..."
"Dạ ..."
Kim Phi dạ nhỏ một tiếng, hai tay ôm lấy cổ của Phương Hạo Vân, đu lên người hắn để cho hắn ẫm cô lên giường. Phương Hạo Vân cảm giác được thân thể nóng rực của Phương Hạo Vân, lúc thân thể hai người gần nhau, cái hơi thở đầy nam tính kĩa đã làm cho cô run sợ toàn thân, phần dưới thậm chí còn xuất hiện cảm giác co rút nhẹ. Phương Hạo Vân đặt tay lên trên bụng của cô, cả người cô liền run lên liên tục, sự tê dại giống như núi lửa bùng phát, lan tràn khắp toàn cơ thể của cô.
Rốt cục, Kim Phi đã không nhịn được, bỏ mặc tất cả mà rên rỉ lớn tiếng, cặp mông đẹp đầy đặn không ngừng vặn vẹo, ma sát lấy phần dưới cứng và nóng của Phương Hạo Vân.
Kim Phi giống như là hoàn toàn bị trụy lạc vậy, tiếng rên rỉ chói tai phát ra liên tục, sự kích thích thoải mái kia làm cho cô hoàn toàn bị chìm trong dục vọng. Trong phòng lập tức toát ra cái mùi dục vọng nguyên thủy ... sau một hồi, Kim Phi đột nhiên hét lớn một tiếng, sau đó toàn bộ cơ thể căng cứng ra, cơ bắp toàn thân co mạnh lại, hai tay hai chân quấn chặt lấy người của Phương Hạo Vân, cặp mông tròn của cô run lên không ngừng, một áp lực thoải mái vọt ra từ trong cơ thể của cô.
Cùng lúc đó, trên vai của Phương Hạo Vân đã để lại một vết máu do bị cắn thật sâu ...
Hai người triền miên với nhau liên tục, nhất là Kim Phi, cô không ngừng chủ động làm những động tác mới.
Sau mấy lần đạt cao trào, toàn thân của Kim Phi mềm nhũn ra, cả người rốt cục đã không còn chút sức lực nào hết, đầm đìa mồ hôi thở dốc liên tục.
"Hạo Vân, em chết cũng không tiếc ..." Kim Phi cuộn người vào trong lòng ngực của Phương Hạo Vân, nhắm mắt lại, hưởng thụ sự ôn tồn sau khi tình cảm mãnh liệt kết thúc.
Cho dù cái chết đến ngay lúc này, cô cũng không sợ hãi.
"Phi Phi, ngủ một lát đi ..." Dưới sự điên cuồng của Kim Phi, Phương Hạo Vân cũng đã ra đến năm lần, thân thể cũng có chút mệt mỏi. Cái cảm giác ra liên tục như vậy, đúng là mệt chết người đi được.
Hai người lập tức ôm nhau mà ngủ.
Buổi chiều, đến giờ ăn cơm, Phương Hạo Vân mới tỉnh dậy mở mắt ra.
Mà Kim Phi vẫn giống như con mèo nhỏ cuộn người vào trong lòng của Phương Hạo Vân, hai tay của cô ôm chặt lấy cánh tay của hắn, mặt của cô dán chặt vào ngực của hắn, khuôn mặt của cô toát ra vẻ hạnh phúc và thỏa mãn.