Hoạn Phi Thiên Hạ
Chương 3 : Gậy ông đập lưng ông (trung)
Ngày đăng: 11:30 30/04/20
Nữ tử dẫn theo sáu Đại nha đầu chầm chậm bước ra, tuổi đời bất quá mới hơn mười bốn, sắc mặt át sương thắng tuyết, mày liễu như mây, cặp mắt dài mảnh, lại tựa như một ao nước thu động lòng người. Có điều đôi môi hơi mỏng, có vẻ gì đó hà khắc, khi nói chuyện hai má để lộ ra một cặp má lúm đồng tiền mờ mờ, lại khiến cho người ta cảm thấy dễ gần.
Mái tóc đen nhánh, tóc búi kiểu phù dung quy vân, mỗi bên cài một chiếc trâm vàng như ý song hỷ điểm ngọc phỉ thúy hình dơi đầu phượng. Hai tai đeo minh châu, trên cổ lại có hai chuỗi đông châu. Mặc một chiếc váy hoa mẫu đơn màu tím nhạt, áo khoác ngắn tay mỏng bằng tơ vàng điểm từng rặng mây trắng, đoan trang sáng sủa.
Đây chính là vị tiểu thư duy nhất có được phong hào trong phủ đệ của Tĩnh Quốc công, Huyện chúa Đoan Dương do Hàn thị chưởng quản gia vụ sinh ra — Tây Lương Tiên.
“Làm gì vậy, phủ này là đầu đường xó chợ hay sao, hai đứa tiểu tiện nhân các ngươi lại dám ở đây hô to gọi nhỏ, chẳng lẽ cảm thấy quy củ trong phủ quá nhẹ nhàng, muốn bị đánh bán ra ngoài sao!” Nha hoàn Hồng Vu hầu hạ bên Tây Lương Tiên tiến lên một bước, lạnh lùng quét qua đám người đang xem náo nhiệt một cái, làm cho bọn nha hoàn kia sợ đến mức vội vàng hành lễ lui ra.
Tĩnh Quốc công mặc dù xuất thân từ Tây Lương thế gia, nhưng hàng năm hành võ, không khí trong phủ không bị gò bó như những gia tộc lớn trăm năm khác, nhưng cũng không dung được chuyện đám nha hoàn ầm ĩ như vậy trước mặt chủ tử.
“Huyện chúa, nha đầu Tử Lan này bôi nhọ nô tỳ, nô tỳ mới nói lý với nàng ta.” Lục Kiều không phục nói, chủ tử Tây Lương Đan của nàng ta và Tây Lương Tiên đều là cùng một mẹ sinh ra, được sủng ái nhất, thân phận của nàng ta trong phủ đệ cũng nhờ vậy mà như nước đẩy thuyền lên, giờ có Tây Lương Tiên ở đây, nàng ta sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Tây Lương Tiên đã được đám nha hoàn hầu hạ ngồi xuống cạnh chiếc bàn đá, ngước mắt quét qua hai nha hoàn kia một cái, không hề lên tiếng.
Tử Lan đầy vẻ ấm ức, hơi có vẻ động lòng người, lại khiến cho đôi mắt như nước thu của Tây Lương Tiên thoáng lạnh lẽo, nàng ta xuất thân từ gia tộc lớn, coi trọng hành đoan lễ chính, không hề thích mấy chuyện phong lưu lộ liễu này, có điều vị Tứ ca dòng thứ kia lại được phụ thân yêu thích, nàng ta cũng lười phải nói.
Tây Lương Tiên ưu nhã ngồi xuống dưới sự hầu hạ của đám nha hoàn, mỉm cười nói: “Thứ gì mà đáng để các ngươi phải tranh chấp với nhau, còn không để ý đến mặt mũi của một cô nương mà ầm ĩ giữa đám đông như vậy?”
Chỉ chốc lát, quả nhiên thấy Hồng Liên đứng ở ngoài viện nói: “Huyện chúa đến, đi báo cho Mạt tỷ nhi một tiếng!” Bạch Nhụy liền vội vàng ra ngoài hành lễ vén rèm cho Tây Lương Tiên, để Tây Lương Tiên chầm chậm tiến vào.
“Huyện chúa, xin mời.”
Tây Lương Tiên trước hết là quan sát tiểu viện này, sạch sẽ hơn so với nơi ở của người làm một chút, nhưng cũng chỉ đơn sơ như vậy, hoàn toàn không thể so với Lâm Tiên Các của mình, chẳng qua là xung quanh đều có trồng chút hoa cỏ thích hợp bốn mùa, tuy không phải danh quý nhưng thoạt nhìn tao nhã hơn so với trước kia không ít, cũng có chút ý cảnh cửa nhà tranh hoa tự nở.
Nàng ta không khỏi có chút ngoài ý muốn, một năm trước nàng ta cũng đã từng qua chỗ này, nhưng nhìn vừa cũ vừa nát, một bầu không khí hủ bại, lẽ ra xảy ra chuyện hồi tháng Hai, nơi này lại càng không còn ai lo liệu mới đúng, nhìn kiểu gì lại thấy có một loại sức sống khác.
“Huyện chúa hôm nay sao lại có hứng trí đến nơi này, chỗ này của Mạt nhi cũ nát, sợ là không hầu hạ được Huyện chúa chu toàn.” Tây Lương Mạt cung kính nói, thuận tiện dâng một chén trà lên.
Đã sớm có tỳ nữ thay Tây Lương Tiên nhận lấy trà, ở chỗ của một kẻ nửa chủ nửa tớ thì sẽ có trà gì ngon, Tây Lương Tiên đương nhiên là khinh thường.
“Nghe nói Mạt tỷ nhi rất có hứng trí, đùa nghịch làm son phấn trong nhà, xem ra là chân của ngươi đã khỏi hẳn rồi, chỉ tiếc Nhị ca ca đến giờ vẫn hôn mê bất tỉnh như trước.” Tây Lương Tiên cười cười, liếc xéo Tây Lương Mạt, giọng điệu tuy nhẹ nhàng nhưng lại ẩn chứa sự lạnh lẽo như sương tuyết buốt giá.
Tây Lương Mạt rũ mắt, nhẹ giọng nói: “Mấy hôm nay chân cẳng không tốt, dù có thể xuống giường được nhưng cũng chỉ có thể di chuyển trong sân, đi lại cũng chậm, cho nên mới trồng trong sân vài thứ, chế chút son phấn hoa cỏ, tạm giết thời gian, đa tạ Huyện chúa đã quan tâm, hôm nay Huyện chúa đã đến thăm Mạt nhi, liệu có muốn nhìn qua một chút?”