Hoàng Cung Tư Truyện
Chương 502 :
Ngày đăng: 22:27 19/04/20
Nắng trời dịu ngọt,tiếng chim hót vang khắp cả mọi nơi,hương thơm từ những bụi hoa nở rộ trộn lẫn vào nhau tạo ra một sự mê đắm đến khó tả.Nhưng An Nguyệt nào có thời gian mà để tâm đến nó,cô đang vội vã tìm đến điện của Trưởng công chúa,lòng nao nức không yên .Trong đầu cô bây giờ tưởng tượng ra tất cả những tình huống kỳ quái có thể xảy đến,bước chân lại nhanh thêm không ít,sau đó dừng lại trước cửa cung.
Phong cảnh nơi này vốn đã rất hữu tình,giờ lại xuất hiện một bóng dáng mặc y phục màu lam ưu nhã luyện tập kiếm pháp.Mái tóc buộc gọn tung bay theo những đường kiếm sắc bén nhưng lại không kém phần uyển chuyển,thân thể nhẹ nhàng như những cơn gió đầu mùa hạ,hơi thở lại mang theo sự nguy hiểm và đầy cảnh giác.Kỳ Hoa nhanh chóng nhận ra có người đến liền dừng lại,đưa kiếm cho cung nữ bên cạnh cầm lấy đút vào vỏ,quay sang thấy cô thì nở nụ cười:
"An sung viên,muội đến chơi à?Mau,mau vào bên trong.Em! đi mang trà đến đây,nhớ dùng loại ngon nhất ta vừa được ban tặng"-Trưởng công chúa thuận miệng gọi nô tì đi lấy nước,cho lui những người còn lại rồi phấn khởi đẩy cô vào bên trong mà đóng sầm cửa lại,nàng tiếp tục mở ra cửa mật thất kéo cô đi .An Nguyệt ngồi xuống bàn thấp,tiện tay lười biến cầm một cuốn sách lên lật qua vài trang,tái mặt đi,hỏi:
"Trưởng công chúa,tỉ lại viết cái thể loại gì vậy?Nếu như những thứ này bị phát hiện thì sao?Muội nghĩ lúc đó sẽ không hay ho lắm đâu..."
"Không sao không sao,ha ha ha,muội cứ việc yên tâm.Đám người của ta luôn hành động rất sạch sẽ,cẩn thận,đảm bảo với muội sẽ không bị lộ đâu.Muội có biết hàng tháng nó đem về cho ta khối ngân lượng như thế nào không?Bổng lộc của ta còn không bằng nửa phần,ta dùng không đủ nên mới rảnh rỗi làm văn sĩ vậy thôi.Còn đây là cuốn ta mới viết xong đó,hiện giờ ngoài kia không còn cuốn nào nha.Ta vẫn chưa chúc mừng việc muội thăng cấp,bây giờ tặng muội coi như thay lễ vật ."-Trưởng công chúa tự tin vỗ ngực,hùng hùng hổ hổ nói với cô,đi tới lấy ra một cuốn tiểu thuyết gió trăng , vui vẻ nhét vào tay An Nguyệt.Cô cũng chỉ biết đen mặt,tàng trữ cái thể loại kinh khủng này để cô bị tên Vũ Hiên đế kia đem ra trừng trị chắc?.
"Như vậy nghĩa là sao?Thứ mà muội phải thay đổi là kết cục sao?Muội vẫn không hiểu...Người tỉ nhắc đến là ai?"-An Nguyệt gồng mình giữ lại sự bình tĩnh,cô ngẩng mặt hỏi trưởng công chúa,bàn tay siết chặt gấu váy hoa.Không lẽ cô thực sự phải thay đổi kết truyện này hay sao?
"Ta xin lỗi,ta cũng không biết gì nữa,những điều ta biết ta đã nói hết cho muội nghe rồi.Chính muội phải tự thay đổi nó,muội cần gì thì hãy nói cho ta biết,nhất định ta sẽ cố hết sức mà giúp muội."
Không khí lắng động trong giây lát,An Nguyệt lại cúi thấp đầu xuống.Bất chợt những tiếng nói và những giấc mơ cô từng nghe qua lại như xuất hiện trong đầu cô.Cuối cùng,An Nguyệt mở miệng,kiên quyết nói:
"Trưởng công chúa,xin hãy giúp đỡ muội"