Hoàng Cung Tư Truyện

Chương 531 :

Ngày đăng: 22:27 19/04/20


An Nguyệt cuối cùngtìm thấy được lương đình bị cấm dành riêng cho hoàng thượng,cô cũng đã yêu cầu hắn cho cô mượn nơi này làm một cảnh "tình chàng ý thiếp" riêng biệt cho Vi My Uyển và tam vương gia.Việc mai mối của cô ở đây là đã đi đến hồi kết,phần quan trọng còn lại chỉ có thể giao cho tam vương gia kia thôi.Cô quay sang người sau lưng,nở một nụ cười tươi như ánh mặt trời rồi nhét chiếc khăn tay vào lòng bàn tay nhỏ nhắn của nàng,nói một câu de dọa xong thì chạy đi mất:



"Người chủ của chiếc khăn này sắp xuất hiện ở đây.Cô cứ việc chờ một lát nhé,nơi này chính là khu vực cấm trong cung,cô mà dám đi lại lung tung thì ta không thể chịu trách nhiệm đâu.Chúc cô may mắn,tái kiến sau"



Vi My Uyển không hiểu chuyện gì đang xảy ra,ngơ ngác nhìn xung quanh thì thấy cung nữ kia đã biến mất từ lúc nào.Nàng ngay lập tức phát hoảng muốn đi ra ngoài ,nhưng nhớ lại những lời kia không khỏi cảm thấy sợ hãi,nếu như thật sự thì nàng biết phải làm thế nào bây giờ?Rốt cục tiểu cung nữ kia là ai?Tại sao lại biết chủ nhân của chiếc khăn tay này?...



"Nương nương,người đã trở về rồi,làm ơn nhanh một chút để chúng em làm tóc hầu hạ thay y phục đến chủ trì ngay đi a.Từ lúc bắt đầu đến giờ trưởng công chúa đã làm loạn không ít chuyện rồi,còn tổ chức cái gì mà kiểm tra hơi thở gì gì đó loại ra một loạt các tú nữ đợt đầu,Trang quý phi và Giang hiền nghi không dám cản trở,bây giờ ngoài sân rồng e là đã kinh hãi lắm rồi,người không mau ra mặt thay thế ngày ấy thì hỏng hết chuyện mất!"-Minh Xuân nhìn thấy chủ tử nhà mình chạy vào phòng,liền nhanh chóng đẩy cô vào trong,thay y phục rồi vấn tóc,không ngừng kể chuyện.An Nguyệt nghe xong cũng chỉ có thể nhịn cười,không ngờ nàng có thể làm ra đến như thế...quả thật cực phẩm mà...Xong xuôi,cô cẩn thận cầm lấy thánh chỉ ở trên bàn,lần đầu tiên cô được làm công việc của thái giám...Cái cảm giác này đúng là không thể diễn tả nổi.An Nguyệt vui vẻ mang theo hết cung nữ thân cận,trước khi đi còn không quên nhìn qua hình ảnh mình trong gương đồng lần nữa,quả thật rất xinh đẹp tú lệ...



Lúc An Nguyệt đến được sân rồng thì nhìn thấy một cảnh tượng không thể nào tức cười hơn,các vị tú nữ cuối cùng của đợt một đứng xếp hàng trướcchiếc bàn dài bằng gỗ cẩm lai,ra sức thổi các ngọn nến đang cháy.Mà ở bên canh chính là trưởng công chúa đại danh đỉnh đỉnh, bào tỉ của hoàng thượng đương triều đang giả vờ chăm chú nhận xét,khi người cuối cùng đi qua nàng mới thôi việc đi về phía ghế ngồi.Hai người bên cạnh cũng không nói một lời nào,lạnh lùng yên vị tại chỗ.Nhưng các thái giám cung nữ đứng xung quanh lại thập phần không vui,đứng hình nhìn cảnh trước mặt.Ngô công công hôm nay được đặc biệt phái đến giúp đỡ cũng đen mặt không kém đang lau mồ hôi,ông ta nhìn thấy cô thì vui mừng hô:



"Như Nguyệt các An sung viên đến"




"Dân nữ nguyện nhận lấy cái chết,làm người phải giữ được chữ tín.Nếu chỉ có thế mà vẫn không làm được thì dân nữ nào còn tư cách trở thành một vương phi?.Nếu kiếp này không thành đôi thì xin hẹn kiếp sau sẽ mãi không bao giờ xa nhau,xin hoàng thượng thành toàn cho dân nữ"-Sau khi nàng dứt lời,đã có tiếng nức nở nổi lên,còn có sự khinh miệt cười cợt ở khắp nơi.Nhưng Vi My Uyển cũng không hề có phản ứng gì,vẫn tiếp tục chân thành cung kính.



"Hay,nói hay lắm.Hay cho cái câu không còn tư cách kia,quả không hổ danh tài nữ.Nhưng bất quá thánh chỉ không thể rút lại được,vẫn đành phải để nàng tự nhận lấy rồi.Tam vương gia,thỉnh ngài đến mang vương phi đi được rồi"-An Nguyệt bật lên một câu tán thưởng,thật sự rằng cô chỉ muốn thử lòng nàng một chút,lại không ngờ nàng có thể dũng cảm đến như thế.Chuyện này cũng nên kết thúc được rồi...



Những tú nứ chờ đằng sau nghe được ba chữ kia đều đồng loạt nín thở chờ đợi.Ai mà không biết rằng ngoài hoàng thượng và Phó tể tướng ra thì ngài ấy chính là người dịu dàng với nữ nhân nhất?,lại phong lưu phóng khoáng,như hoa như ngọc?



Để đáp lại lời kia,một bóng áo trắng tiêu sái bay vào bên trong,ôm Vi My Uyển đang quỳ ôm vào lòng , nở một nụ cười mang theo muôn vạn hoa đào rồi biến mất.Chúng nhân chỉ biết tiếc nuối nhìn theo bóng dáng kia,đáng tiếc là không còn nhìn được gì nữa.An Nguyệt xong việc cũng quay lại ghế ngồi,Trang quý phi dịu dàng lên tiếng:



"Tiếp tục buổi lễ"