Hoàng Đồng Học
Chương 68 :
Ngày đăng: 03:26 19/04/20
Hoàng đồng học ngoắc ngón tay với học trưởng, xấu hổ nhìn đối phương, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Cảm ơn anh ạ.”
Đàm Tử Dực nhìn ngót út hai người đang móc vào nhau, nở nụ cười, thuận thế thẳng thắn kéo tay cậu lại: “Anh còn tưởng rằng đứa ngốc này cả đời đều không phát hiện ra được.”
Hoàng đồng học nhìn lén tay của bọn họ, cảm giác thẹn thùng đến đáng sợ.
Nắm được tay rồi, tâm tình Đàm Tử Dực thật tốt, mấy ngày trước tâm tình sốt ruột vì tên khốn kia, giờ tất cả đều biến mất không còn.
“Mấy ngày nữa anh lại về tìm em,” Đàm Tử Dực nói, “Có chuyện gì thì gọi cho anh bất cứ lúc nào.”
Sau khi Đàm Tử Dực đi rồi, Hoàng đồng học lại khôi phục được trạng thái học tập bình thường, mặc dù mọi người đều nói đã đến giai đoạn cuối cùng, trên căn bản đã đâu vào đấy, ôn đi ôn lại cũng là mấy dạng như vậy, nhưng cậu vẫn muốn nỗ lực, bởi vì cậu biết mình không thông minh, cũng không có niềm tin tuyệt đối sẽ thi đậu Trường Đại Học này.
Từ sau khi Đàm Tử Dực đến, bạn học cùng lớp cũng không nói chuyện cùng cậu, đặc biệt là bạn cùng bàn, trực tiếp coi cậu là không khí.
Nếu là trước đây, Hoàng đồng học khẳng định sẽ khó chịu lắm, lúc nào cũng suy nghĩ lung tung, nhưng hiện tại lại không, cậu mừng rỡ hưởng thụ sự yên tĩnh như vậy.
Hoàng đồng học đến trạm xe đón anh, cười đến con mắt đều cong cong lên rồi. Mấy ngày thi đại học , Hoàng đồng học ở tại nhà Đàm Tử Dực, trước khi cậu rời nhà mình, ở trên bàn mạt chược không có ai để lại một tờ giấy, nói mình mấy ngày sắp tới đi ra ngoài thi, sẽ không trở lại.
Đàm Tử Dực dẫn Hoàng đồng học đi thi, động viên tinh thần cho cậu vững tin, từ phòng thi đi ra Hoàng đồng học còn cùng học trưởng tán gẫu đề thi đại học năm nay , còn nói cảm giác mình làm bài cũng không tệ lắm.
Hoàng đồng học thi đại học đã hai buổi rồi, trưa ngày thứ ba cuối cùng cũng thi xong, lúc cậu đi ra bên ngoài phòng thi, mưa to rơi xuống.
Trong tay cậu không có ô, có nhiều người chen chúc nhau ở sảnh lầu, muốn chờ mưa rơi bé chút nữa thì đi, nhưng Hoàng đồng học không chờ được, cậu biết học trưởng đang chờ cậu ở bên ngoài .
Hoàng đồng học chạy vào trong mưa, chạy về phía cổng trường thi.
Ở cổng có rất nhiều người, đều che ô, nhưng cậu liếc mắt liền nhìn thấy học trưởng đang cầm một cái ô trong suốt đứng ở nơi đó.
Cậu cười xông tới, ôm lấy đối phương.
Đàm Tử Dực đón được cậu, cuối cùng cũng trút được mọi áp lực, cười hỏi: “Thế nào rồi? Dẫn em đi ăn một bữa ăn mừng nhé?”
“Chờ một chút!” Hoàng đồng học nắm lấy vạt áo của anh, đột nhiên kiễng chân, hôn một cái lên môi Đàm Tử Dực, “Được rồi, chúng ta đi thôi.”