Hoàng Gia Sủng Tức
Chương 16 : Làm bạn
Ngày đăng: 16:37 27/05/20
Thấy Tam công chúa mắc câu rồi, Lục Thanh Lam cười đến mức mặt mày cong cong: "Cái này nha, cái này gọi băng đường hồ lô (mứt quả ghim thành xâu), là ta trên chợ phía Đông mua. "
Một đôi đôi mắt to xinh đẹp tiểu công chúa tràn đầy tò mò, "Chợ phía Đông, chợ phía Đông là chỗ nào? "
" Chợ phía Đông hả...” Lục Thanh Lam kiên nhẫn giải thích cho nàng: "Chợ phía Đông chính là một chợ rất lớn rất lớn." Nàng khoa tay múa chân. "Bên trong bán rất nhiều rất nhiều đồ.” Cuối cùng lại nhấn mạnh một câu: "Ở đây còn có thể mua được rất nhiều rất nhiều ăn ngon."
Tam công chúa rất thích đồ ăn nên cảm thấy hứng thú với chợ phía Đông: "Chợ phía Đông thật là tốt! Nàng thật cẩn thận cầm lấy một cái đường hoạ, đường hoạ có thể được làm thành; đủ loại hình dáng, hôm nay Lục Thanh Lam muốn là thỏ con. Tam công chúa nói; "Cái này là cái gì?" "Đây là đường họa!" Lục Thanh Lam giải thích cho nàng: "Sư phụ đường họa, có thể dựa vào yêu cầu làm đường họa thành đủ loại động vật, ngươi nhìn Tiểu Mã này cũng là đường họa." Lục Thanh Lam chỉ vào một cái đường họa nói với nàng.
Tam công chúa cảm thấy ngạc nhiên: "Cái này có thể ăn sao?"
"Dĩ nhiên có thể ăn, ngươi ăn một miếng thử đi." Lục Thanh Lam khích lệ nói.
Đồ vật Đáng yêu như thế, Tam công chúa có chút không đành lòng hạ miệng, nhưng nàng lại thèm cực kỳ, cuối cùng vẫn là ăn hàng chiếm thượng phong, liền cắn một cái trên lỗ tai con thỏ, "Ăn ngon thật. " Tam công chúa nếm thử, trên mặt lập tức dương lên nụ cười thật tươi.
Lục Thanh Lam nói; "Cái này đã là cái gì gì đâu! Chợ phía Đông còn có thật nhiều cái ăn ngon hơn, gấp một ngàn một vạn lần so với những thứ này. Sư phụ đường họa ở chợ phía Đông, còn làm một cái đại Long lớn như vậy đâu!" Nàng dùng sức khoa tay múa chân.
Tam công chúa cũng nhìn choáng váng, trong mắt tràn đầy sùng bái: "Bảo Nhi ngươi thật là thật lợi hại! Đáng tiếc mẫu phi không cho ta xuất cung, nếu không ta nhất định phải đi chợ phía Đông xem một chút."
"Không sao! " Lục Thanh Lam rất khí khái vỗ vỗ bả vai của nàng: "Ngươi không thể đi ra ngoài, ngươi thích ăn cái gì, nói với ta, ta mang vào cho ngươi ăn."
"Thật ư! " Tam công chúa cao hứng hỏng mất, "Bảo Nhi ngươi đối với ta thật tốt. " Sớm đem chuyện không vui lúc trước quên hết sạch.
Lục Thanh Lam vỗ bộ ngực nhỏ của mình: "Hai chúng ta là hảo bằng hữu nha, hảo bằng hữu phải trợ giúp lẫn nhau. Ngươi nói có đúng hay không?"
Tam công chúa gật đầu lia lịa: "Đúng đúng đúng, hai ta là hảo bằng hữu, hảo bằng hữu!" Ngữ thập khẳng định.
Lục Thanh Lam toét miệng cười.
Đánh rắn đánh giập đầu, thu phục!
Lục Thanh Lam không thể làm gì khác hơn là nói một lần: "Cửu điện hạ, ăn diện nhân đi."
Tiêu Thiểu Giác vốn muốn cự tuyệt, nhưng thần xui quỷ khiến cầm bao giấy dầu qua, đem diện nhân được làm tinh xảo cầm lên nhìn hồi lâu mới cắn xuống một ngụm.
Một ngụm rất nhỏ.
.... cũng ăn được.
Kỳ thật những thứ đồ ăn này mặc dù là ở đường phía Đông mua, nhưng thời điểm Lục Thanh Lam mua đã nhìn kỹ qua, phương diện vệ sinh là tuyệt đối không có vấn đề, nếu không Tam công chúa ăn đau bụng, nàng không phải biến khéo thành vụng rồi sao.
Tam công chúa thấy Cửu ca rốt cục chịu ăn đồ nàng tiến cử, cười đến mặt mày cong cong. Lục Thanh Lam cũng không nghĩ tới hắn có thể nể tình như vậy, nhất thời sờ đầu có chút cảm thấy lẫn lộn.
Một khi đã cảm thấy miễn cưỡng có thể ăn, Tiêu Thiểu Giác liền chầm chậm đem từng cái diện nhân tất cả đều ăn hết. Vóc người đẹp thật là tốt, ngay cả Lục Thanh Lam không thừa nhận cũng không được, thời điểm Cửu hoàng tử ăn cái gì động tác ưu nhã, cảnh đẹp ý vui, vô cùng mê người.
Tam công chúa vội hỏi: "Như thế nào Cửu ca, ăn ngon không?"
Vệ Bân đã sớm đưa lên một chiếc khăn được giặt sạch sẽ, Tiêu Thiểu Giác cẩn thận lau miệng, lại lau tay. Mới nói: "Cũng tạm được."
Có thể được một câu đánh giá một câu như vậy, với Cửu hoàng tử hết sức khó chiều mà nói, đã hết sức đáng quý rồi.
Vốn là Tiêu Thiểu Giác ăn xong diện nhân, Lục Thanh Lam đã muốn lôi kéo Tam công chúa đi ra ngoài. Kết quả Tam công chúa muốn xem Cửu hoàng tử viết chữ, Lục Thanh Lam chỉ đành phải phụng bồi Tam công chúa ở lại trong viện của Tiêu Thiểu Giác ngây người một buổi sáng.
Thời điểm hai tiểu cô nương đi ra, Vệ Bân quả thực như nhìn của lạ. Không ai hiểu rõ chủ tử nhà mình hơn hắn, hắn là người thích thanh tĩnh, ngay cả trong lúc ngủ cũng phải sai bọn thái giám đem chim tước trong viện cũng đuổi đi hết mới được. Thường ngày Tam công chúa thích quấn hắn, nhưng hắn làm sao cho nàng vào thư phòng của hắn? Hôm nay cho tới trưa hai tiểu cô nương líu ríu, nói chuyện cho tới bây giờ chưa từng dừng.
Chủ tử rốt cuộc là làm sao nhẫn tới được bây giờ?
Tiêu Thiểu Giác tự mình cũng cảm thấy có chút kỳ quái, hôm nay cùng hai tiểu cô nương ở chung một chỗ, tâm tình thế nhưng tường hòa yên tĩnh lạ thường. Bất quá hắn cũng không nghĩ quá nhiều.