Hoàng Huynh Tại Thượng

Chương 12 : Chính là một nụ hôn

Ngày đăng: 09:35 18/04/20


Đoạn tiểu thỏ bỗng nhiên ngẩn ra.



Đúng vậy...... Hắn là ca ca a...... Kia, ca ca thú tẩu tử, không phải thực bình thường sao? Huống chi hắn là hoàng đế, làm đầy hậu cung, thậm chí đấy là trách nhiệm của hắn.



Kia chính mình là đang làm sao vậy?



Cho tới nay không dám suy nghĩ sâu xa vấn đề này, giờ phút này tựa hồ lại có đáp án.



Rõ ràng ở trong lòng mình, Đoạn tiểu thỏ đã có chút muốn chạy trốn.



Đoạn Lăng Duệ gắt gao khóa trụ thắt lưng y.



"Hoàng...... Hoàng huynh......" Đoạn tiểu thỏ không dám ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt hắn.



Ngay sau đó, trên môi truyền đến xúc cảm mềm mại mà ấm áp.



Đoạn tiểu thỏ hoàn toàn giật mình. Đôi mắt đen của đối phương gần trong gang tấc, tràn đầy chiến đoạt cùng cố chấp giữ lấy.



Cằm bị giữ lấy, đầu lưỡi nam nhân bá đạo xông vào bên trong miệng của y, Đoạn tiểu thỏ miệng nhỏ, đầu lưỡi muốn tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể cùng nhau dây dưa, trao đổi nước bọt lẫn nhau.



"Ngô......" Đoạn tiểu thỏ trong mắt đầy hơi nước, hai gò má đỏ ửng, cả người xụi lơ ở trong lòng hắn.



Vừa hôn xong, Đoạn tiểu thỏ còn không có lấy lại tinh thần, ngốc lăng lăng nhìn Đoạn Lăng Duệ, khuôn mặt nhỏ nhắn nhiễm hồng còn chưa rút đi, Đoạn Lăng Duệ suýt nữa nhìn xem đến mức thú tính đại phát.



"Như thế nào? Còn muốn lại đến một lần?" Đoạn Lăng Duệ vuốt ve bờ môi Đoạn tiểu thỏ bởi vì vừa mới hôn mà có chút sưng đỏ, ánh mắt tối sầm lại, trực tiếp đem người đặt tại trên giường, đôi môi lại dán lên.



"Ngô...... Hoàng...... Hoàng huynh......" Đoạn tiểu thỏ lấy lại tinh thần muốn đẩy hắn ra, lại bị bắt được tay đặt ở đỉnh đầu, rất nhanh lại bị hôn đến lợi hại mà mất đi ý thức.
"Hoàng...... Hoàng huynh......" Đoạn tiểu thỏ hoài nghi chính mình còn đang nằm mơ, hoàn toàn không nhớ đến chính mình vừa mới bị người ăn đậu hủ.



"Tỉnh liền đứng dậy, theo giúp ta đi xem vị công chúa Bắc Linh quốc kia." Người nào đó đã không nghĩ tới chuyện ban nãy, hắn đương nhiên sẽ không ngốc đến chính mình nhắc lại, vừa nói dứt câu, Đoạn Lăng Duệ dẫn đầu đứng dậy.



"Không đi." Người nào đó nghe được hai chữ "Công chúa", liền xem nhẹ vấn đề "Hoàng huynh vì cái gì cùng chính mình ngủ ở trên một cái giường".



Đoạn tiểu thỏ ở trên giường không đứng dậy.



Hoàng đế bệ hạ đành phải tự mình giúp y mặc quần áo rửa mặt, Đoạn tiểu thỏ quyết đoán thẹn thùng, lại còn giận dỗi.



"Ta không cần đi." Đoạn tiểu thỏ vẻ mặt mất hứng.



Đoạn Lăng Duệ nâng tay quát một chút mũi y, Đoạn tiểu thỏ lập tức đỏ mặt.



"Còn không hiểu được? Ta sẽ không cưới nàng," Đoạn Lăng Duệ nhìn vào ánh mắt y, trong mắt tràn đầy chân thật, "Đương nhiên, đệ cũng không thể."



"Kia...... công chúa kia làm sao bây giờ......" Đoạn tiểu thỏ trong mắt tràn đầy không tin, lại không phát hiện chính mình tiến vào trong cạm bẫy hoàng huynh nhà mình.



Đoạn Lăng Duệ trong lúc đó nhất thời cười rộ lên, đôi mắt vốn sắc bén lúc này thoạt nhìn thật tuấn mỹ kinh tâm động phách, "Tiểu ngu xuẩn, đệ thừa nhận đệ để ý việc ta thú nàng?"



Đoạn tiểu thỏ cuống quít chuyển mắt, "Ta mới không có! Ta chỉ là không muốn thú nàng!"



Có một số việc bị cố ý xem nhẹ, y thật sự là không muốn suy nghĩ, lại càng không nguyện ý đi đâm thủng tầng giấy kia.



Đoạn Lăng Duệ sắc mặt có chút phát lạnh, lôi kéo tay Đoạn tiểu thỏ, không nói một lời đi ra ngoài.