Hoàng Huynh Tại Thượng
Chương 25 : Chuyện nên xảy ra thì sẽ xảy ra
Ngày đăng: 09:35 18/04/20
Đoạn Trường An chính mình bị trọng thương như vậy, kì thực là trong dự đoán của y, bởi vì trước đó làm vạn toàn chuẩn bị, cho nên cứ việc đại tướng trực tiếp vâng mệnh Đoạn Lăng Duệ, cũng không có đưa kế hoạch nói cho hắn, chỉ sợ kế hoạch xảy ra biến cố gì.
Y mang theo tám vạn binh mã, nhưng chỉ có một nửa đóng quân ở địa khu biên cảnh, thời điểm khai chiến, y đã sớm sai người thắp thêm gấp đôi cây đuốc theo nhân số, lại buộc vào ngựa khúc cây, ở phía sau tha đi.
Toàn bộ chiến trường đều là tiếng hò hét của binh lính An Bình quốc, đầy trời ánh lửa cùng những tiếng rầm rập rung chuyển mặt đất, so tám vạn người thì còn rung động hơn gấp nhiều lần, quân địch nghe tin liền sợ tới mất mật.
Mà mặt khác bốn vạn quân kia, từ lúc được điều tới đại doanh liền từng nhóm ngụy trang thành dân chúng bình thường trà trộn vào thủ đô Bắc Linh quốc, có nhóm thì trà trộn vào nội thành, đại bộ phận đều ẩn núp ở phụ cận quốc đô, thẳng đến khi đạn tín hiệu ở trên bầu trời nổ vang, bốn vạn nhân mã nhất tề tiến công hướng hoàng thành.
Mà lúc này, Đoạn Trường An đi trước làm gương xung phong tiền phương liều chết ở trước mặt quân địch, tướng lãnh địch quân vừa thấy thiếu niên được mấy viên đại tướng bảo hộ ở bên trong, nhất thời hướng phương hướng y tập trung binh lực, nghĩ bắt trở về tranh công với nguyên soái.
Hai cánh binh tổng cộng có bốn vạn người nhất tề đấu tranh anh dũng, trực tiếp xông qua doanh trại quân địch, để lại năm ngàn người thả hỏa thiêu kho lúa, đại doanh, hồi đầu bọc đánh, còn lại ba vạn năm ngàn người thẳng tắp nhằm phía thành Bắc Linh mà đi.
Bắc Linh đại quân cơ hồ đều tập trung ở tiền phương chiến trường nhằm tập trung cho cuộc tấn công đêm đó, thành trì trong nước chỉ còn lại có người già phụ nữ trẻ nhỏ, ở thế vạn quân đại quân giáp công, đêm đó, toàn bộ Bắc Linh bị bắt, Bắc Linh hoàng thất nhất mạch không lưu một người......
Mà An Bình đồng dạng tổn thất thảm trọng, mấy viên đại tướng hộ ở bên người Đoạn Trường An, người chết, người bị thương, bộ binh kỵ binh cũng chết vô số, mà y, chỉ có thể cố gắng chống chọi kéo dài thời gian! Ốc còn không mang nổi mình ốc đồng thời còn muốn canh phòng nghiêm ngặt tử thủ, không cho đối phương có khả năng lui về phía sau, hoàn toàn chặt đứt đường lui của Bắc Linh.
Về phần man phương, sẽ chờ sau lại đến tính sổ......
Y vẫn biết Đoạn Lăng Duệ là hoàng đế như thế nào, mọi chuyện đều phải lấy thiên hạ đặt lên hàng đầu, y cũng chỉ muốn lấy chút tài cán này vì hắn làm chút chuyện......
Hiện nay Bắc Linh đã sáp nhập vào lãnh thổ An Bình quốc, thay tên là Bắc Linh quận, cũng đã phái người đi qua đó giúp địa phương tiến hành hồi phục sau chiến tranh, lại đưa đi nhiều nhân tài khéo việc đồng áng, đợi cho hạ xong man phương kia, kế tiếp mười năm, hai mươi năm hẳn là cũng không có cuộc chiến nào nữa......
*****
Thời điểm Đoạn Trường An khôi phục ý thức đã là buổi sáng ngày hôm sau, tỉnh lại khi cả người chặt chẽ ở trong lòng người nào đó, thiếu niên bắt đầu cảm thấy những chỗ mọc da non lại bắt đầu ngứa lên, y "Cam chịu" tại trong lồng ngực đối phương cọ cọ, thành công đem người cọ tỉnh, sau đó cánh tay sắt thép kia ở trên lưng y ra sức ôm chặt hơn.
"Còn muốn làm?" Vừa tỉnh thanh âm nam nhân vô cùng thấp trầm, mang theo từ tính khó có thể diễn tả, nhiệt khí mỏng manh phun lên ở cổ y, thiếu niên chỉ cảm thấy trên mặt mình lại bắt đầu nóng lên.
"Huynh còn dám nói!" Thiếu niên đột nhiên tránh cánh tay hắn ngồi dậy, một tay từ dưới gối lấy ra một cái bình ngọc nhỏ, hổn hển nói: "Đây là cái gì?"
"Đây là cái gì không phải đệ đã thử qua sao?" Nam nhân cười khẽ, lại có chút bĩ khí.
"Huynh sớm có dự mưu...... Ngô...... Ân hừ......" Thiếu niên lại một lần bị áp đảo.
"Huynh không cần phê tấu chương sao?" Thiếu niên một quyền để ở trên ngực nam nhân, thở phì phò, tỏ vẻ chính mình kiên quyết chống lại động tác kế tiếp của nam nhân.
"Đều giao cho Đoạn Nguyệt, hôm qua trên đại điện Đoạn Nguyệt đã nhận tổ quy tông, hiện tại, trừ đệ ra hắn là Vương gia thứ hai." Đoạn Lăng Duệ thời điểm nói những lời này ánh mắt sâu thẳm.
"Huynh...... Đồng ý?" Thiếu niên thùy hạ con ngươi, làm cho người ta thấy không rõ tâm tư, "Vậy khi nào thì?"
"Sau khi Tú Nhi đại hôn."