Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11
Chương 3111 : Ban đêm dạo đường kinh
Ngày đăng: 19:03 19/04/20
Giữa trưa mùa hạ, mặt hồ đầy sen tĩnh lặng như tờ, một cơn gió nhẹ khẽ thổi đem theo hương sen bay khắp lầu các.
Hai nha hoàn nửa quỳ trên mặt đất, tay phe phẩy quạt tạo gió. Bốn góc lầu các đều có đặt khối băng làm mát, trong góc là một chiếc giường được phủ rèm bằng sa thật mỏng, thiếu nữ một thân cung trang vàng nhạt đang nằm vùi trên giường, mái tóc đen nhánh rơi tán loạn trên gối, lông mi dài thượt, mi tâm khẽ chau, sắc mặt tái nhợt nhưng không tổn hao gì đến vẻ xinh đẹp của nàng. Chiếc áo ngủ bằng gấm mỏng như sa có đóa tường vi thật lớn thêu bằng chỉ kim tuyến trắng đen xen kẽ chỉ bạc ở trước ngực, dưới ánh sáng rực rỡ bên ngoài, đóa hoa lấp láp như tia nắng lướt qua mặt nước.
Chân mày vừa khẽ nhíu, đôi cánh tay thon dài trắng nõn liền chậm rãi cử động, hàng mi cong vút như cánh bướm nhẹ chớp hai cái rồi mở ra, để lộ đôi mắt sâu thẳm như nước hồ thu. Sở Kiều có chút thảng thốt mờ mịt nhìn quanh, không biết mình đang ở đâu.
“A! Ngài tỉnh rồi!” Tiểu nha hoàn chỉ khoảng mười ba mười bốn tuổi thấy nàng tỉnh lại thì vô cùng vui vẻ, lập tức đứng dậy chạy ra ngoài hô lên: “Tỉnh rồi, tỉnh rồi!”
“Xin phu nhân nằm xuống trước, chờ thái y tới bắt mạch cho ngài.” Vừa nói, một nha hoàn khác vừa đưa tay cởi sợi dây cột ở bên hông giường như muốn thả xuống một lớp rèm thật dày nữa.
Bên dưới là lớp chiếu Thanh Tư đắt tiền có tác dụng làm mát rất tốt, xiêm y trên người đã ướt đẫm mồ hôi, vài sợi tóc ướt dính bết ở hai bên tóc mai, Sở Kiều cau mày nhìn về phía nha hoàn, trầm giọng hỏi: “Ai là phu nhân?”
“Chính là ngài.” Tiểu nha hoàn nghi ngờ nói.
Sở Kiều lộ vẻ âm trầm, cẩn thận đánh giá bốn phía rồi trầm giọng nói: “Đây là đâu? Ngươi là ai? Sao ta lại ở chỗ này?”
Tiểu nha hoàn như bị dọa sợ, do dự hồi lâu mới ấp úng đáp: “Đây là hoàng cung, nô tỳ… nô tỳ là Thu Tuệ, phu nhân là do điện hạ mang về.”
“Hoàng cung?” Sở Kiều nhăn trán, nhất thời nhớ tới giấc mộng khi nãy, trong mộng nàng có nhìn thấy một khuôn mặt tươi cười nhìn rất muốn đánh.
Chẳng lẽ…?
Nàng đẩy tiểu cung nữ ra rồi vọt xuống giường, vạch tấm màn phát tiếng kêu đinh đang ra, lập tức chạy ra ngoài.
“Phu nhân! Phu nhân còn chưa mang giày!” Tiểu nha hoàn nhanh chóng rơi lệ, vừa khóc vừa đuổi theo sau.
Trời chiều đỏ rực như lửa, hồ xanh thăm thẳm, Sở Kiều chạy chân trần trên hành lang gấp khúc được xây theo phong cách cổ xưa, nhìn ra ngoài chỉ thấy mặt hồ phủ kín lá sen xanh mởn, ở giữa hồ tọa lạc một cái đình tinh xảo được xây toàn bằng gỗ cũng theo phong cách cổ rất đơn sơ mộc mạc, trên cột vẫn còn giữ vân gỗ tự nhiên biểu thị số tuổi của gốc cây. Tám mặt thủy các không có rào chắn nên gió thông lồng lộng, làm lay động tầng tầng màn che bằng lụa mỏng màu xanh.
Bên dưới màn lụa bay bay, chính giữa thủy các là một nam tử trẻ tuổi đang gác chân tựa người trên một cái ghế cũng bằng gỗ, trên tay là một bầu rượu bằng bạc tinh xảo, không chén cũng không đồ nhắm, chỉ có vài đài sen vừa mở, vài hạt sen trắng nõn tựa trân châu rớt trên mặt đất. Cánh tay còn lại của nam tử cầm một trường tiêu bằng ngọc xanh biếc, hắn không thổi tiêu mà chỉ đưa các ngón tay chuyển động qua lại, linh hoạt lả lướt như đang khiêu vũ. Hơi nước bốc lên từ mặt hồ bay lãng đãng, che khuất dung mạo của nam nhân, chỉ có thể thấy góc áo đỏ thẫm của hắn khẽ lay động trong gió, thật giống như cánh bướm muốn bay vút lên.
Lý Sách khẽ hừ, “Là nam hay nữ?”
“… Là nam…”
“Không giúp.”
“Không cần phải dứt khoát như vậy chứ!”
“Chuyện khác đều được, chỉ có chuyện này là không cần thương lượng! Ta không cho phép người bên cạnh mình mà còn đi nghĩ tới nam nhân khác.”
“Ngươi đang đùa hả, ta với ngươi có quan hệ gì chứ?”
“Bất kể là quan hệ gì thì nàng cũng đang vũ nhục mị lực phái nam của ta.”
Sở Kiều vô lực rên lên một tiếng bi thảm, “Lý Sách, mỗi ngày ngoại trừ nữ nhân, trừ mị lực phái nam của bản thân ra thì trong đầu ngươi không có gì khác sao?
Lý Sách nhất thời nghiêm chỉnh giảng giải: “Có chứ, ta cũng có quan tâm chút ít đến quốc gia đại sự cùng vài vấn đề trong sách đề cập, ví như số lượng cùng tố chất của con gái ở Biện Đường, còn có kết cấu cơ thể phái nữ, ta thậm chí còn lập chí tìm cách đề cao địa vị xã hội của phụ nữ nữa cơ.”
Nhờ nghe được câu cuối mà Sở Kiều kiềm chế được ham muốn đập cho nam nhân này một trận, nàng nghiến răng hỏi: “Ồ? Vậy ngươi định làm thế nào để đề cao địa vị xã hội của phụ nữ ở Biện Đường.”
“Chuyện này… ta cảm thấy…” Lý Sách len lén nhìn quanh một thoáng rồi nhỏ giọng nói: “Nếu phụ nữ trong thiên hạ đều thành thân thích của hoàng thất thì địa vị của bọn họ tất nhiên sẽ được đề cao một cách rõ rệt rồi.”
“Trở thành thân thích của hoàng thất?”
“Đúng vậy, ví như tự hiến mình cho hoàng thất thị tẩm, dâng con gái hoặc tỷ muội lên cho hoàng thất, làm mai hay đề cử mỹ nữ cho hoàng thất, cũng như… Á! Kiều Kiều, đây chính là địa bàn của ta, sao nàng có thể nói động thủ liền động thủ như vậy!
Ánh đèn dần dần được thắp sáng, màn đêm buông xuống, Đường Kinh phồn hoa càng thêm huyên náo nhộn nhịp