Hoàng Thượng Đừng Nghịch!

Chương 61 : Hoạt động

Ngày đăng: 14:36 30/04/20


Chương 61: Hoạt động.



Edit + Beta: Như Heo.



Buổi tối Tống Tiêu không gặp Ngu Đường, một mình trở về ký túc xá, bạn cùng phòng Cao Áo cũng đã về rồi, đang ngồi trên giường đọc một quyển sách có thiết kế bìa thoạt nhìn trông rất uyên thâm.



Thời gian không còn sớm, Tống Tiêu tắm rửa sạch sẽ lên giường chuẩn bị đi ngủ, trước khi đi ngủ theo thói quen lấy một quyển sách ra đọc. Đời trước y là Hộ bộ Thị lang, chủ yếu cai quản quốc khố và lương thực, đối với việc tính toán tương đối thành thạo, cho nên học Quản lý doanh nghiệp cũng không có gì là quá sức. Hôm nay mượn được một quyển kế toán nhập môn ở thư viện, chuẩn bị tìm hiểu trước một phen.



Sách tiếng Anh có hơi khó đọc, đầu tiên Tống Tiêu liệt kê ra những từ khó, sau đó học thuộc lòng, sau khi nhớ kỹ đại khái hơn ba mươi từ chuyên ngành, quyển sách này trên cơ bản đã không còn là vấn đề đối với y.



Đọc được một lúc, Tống Tiêu đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Cao Áo giường đối diện, người kia vẫn đang chăm chú đọc sách, không nói tiếng nào. Khe khẽ cau mày, vừa rồi y cảm giác được ánh mắt rơi trên người mình, lăn lộn trên quan trường nhiều năm như vậy, loại cảnh giác này đương nhiên phải có.



"Cao Áo, cậu có hứng thú gia nhập cậu lạc bộ nào không?" Tống Tiêu mở miệng hỏi hắn.



"Câu lạc bộ Tài hoa Toán học," Cao Áo nhìn thoáng qua Tống Tiêu, rồi cấp tốc thu hồi tầm mắt, "Cậu gia nhập câu lạc bộ Thiên Sứ?"



"Phải, học trưởng James không nói câu lạc bộ Thiên Sứ là làm cái gì, cậu có biết không?" Tống Tiêu cười hỏi hắn.



"Tớ làm sao biết." Cao Áo lừ mắt một cái, khép sách lại, co rụt vào chăn bắt đầu ngủ.



Nhìn bạn cùng phòng có vẻ khó ở chung này, Tống Tiêu lắc đầu, tắt đèn, nằm trong chăn nhắn tin cho Ngu Đường.



[Sáng mai cùng ăn điểm tâm nhé?] Gõ ra mấy chữ, rồi lại từng chữ từng chữ xoá đi, Tống Tiêu nằm trong chăn cà cà mũi, trở mình.



[Bạn cùng phòng với tớ có chút kỳ quái] Đổi thành câu này, nhíu mày, cảm thấy không ổn cho lắm, dựa theo tính cách của Ngu Đường, không chừng hắn sẽ cho rằng Cao Áo bắt nạt y, xông vào đánh người ta một trận thì biết làm sao?



[Ngô hoàng ngủ ngon] Cuối cùng đổi thành một câu vô nghĩa như vậy, Tống Tiêu chà chà gối, hơn một tháng không được ngủ cùng Ngu Đường, thật nhớ nhung cái ôm ấm áp của hắn.



Ngu Đường chỉnh tên Blair xong thì trở về nơi ở. Căn biệt thự này cách trường học không xa, là người Ngu gia đầu tiên đến Harvard học đặt mua, hiện tại đã cũng cấp cho con cháu Ngu gia học trong khu vực phụ cận ở.




"Vừa rồi không tìm được chìa khoá phòng ngủ, bây giờ tìm được rồi." Cao Áo còn muốn hỏi gì đó, bên này Tống Tiêu đã đột ngột cúp điện thoại.



Ngu Đường bước nhanh đến, một tay nắm lấy tay cầm điện thoại của Tống Tiêu: "Lời của trẫm ngươi xem như gió thoảng bên tai có phải không?" Hắn đã nhiều lần căn dặn y tận lực đừng rời khỏi hắn, muốn đi ra ngoài cũng phải cho ám vệ theo cùng.



Tống Tiêu đã kịp thời ngắt điện thoại trước khi Ngu Dường nói chuyện, cánh tay bị Ngu Đường nắm đau, không kiềm được cau mày, giương mắt trừng hắn, thấy ánh mắt hắn ngập tràn lo lắng, lời đến bên miệng đành phải nuốt xuống, chỉ nói một chữ: "... Đau."



==========



Tiểu kịch trường:



Ngư Đường: "Ta xem người là bị ngứa da, muốn trẫm động gia pháp có phải không?"



Tiêu Tiêu: "Đau."



Ngư Đường: "Đau chỗ nào, mau đưa ta xem." (ôm lấy thổi thổi)



Đệ đệ: (¬_¬) "Có bấy nhiêu đó tiền đồ còn muốn động gia pháp?"



Ngư Đường: "Ta xem người là đang ngứa da!"



Đệ đệ: "Áu áu, đau!"



Ngư Đường: "Đau là được rồi."



Đệ đệ: QAQ



[Heo: Đệ đệ đáng thương 🙏]