Hoàng Thượng Đừng Nghịch!

Chương 7 : Ăn cơm

Ngày đăng: 14:35 30/04/20


Edit + Beta: Như Heo.



Chương 7: Ăn cơm.



Tống Tiêu lặng lẽ nhìn thoáng qua biểu cảm trên mặt Ngu Đường, phát hiện người nọ bày ra vẻ mặt không kiên nhẫn, nhưng trong mắt lại có vài phần chờ mong, không khỏi bật cười. Tống Tiêu thầm nghĩ quả nhiên là trẻ con, đeo bảng tên thôi mà cũng vui vẻ như vậy, Cảnh Nguyên đế trước kia không có dễ dỗ như vậy đâu...



Mở bao bì ra, bắt chước động tác lúc nãy của Ngu Đường cài lên cho hắn. Mùa hè mặc áo sơ mi mỏng manh, nhiệt độ cơ thể thiếu niên tỏa ra hơi nóng hầm hập. Tống Tiêu cẩn thận kéo lớp vải ra một chút vậy mà ngón tay vẫn cách lớp vải mỏng manh chạm vào thân thể người nọ, hô hấp lập tức tắt nghẹn, lật đật cài bảng tên, vừa chạm vào đã tách ra như phải bỏng.



Trước kia Ngu Cẩm Đường rất thích để Tống Tiêu giúp hắn cài thắt lưng, cài ngọc bội, Tống Tiêu làm những việc này vô cùng thuận tay.



Ngu Đường cúi đầu nhìn bảng tên trước ngực, nhịn không được mỉm cười, sau đó nhanh chóng thu hồi nụ cười, lại bày ra vẻ mặt như tảng băng trôi của mình, ký tên vào bảng xác nhận, sau đó sai Tống Tiêu ôm chiếc thùng nhỏ theo hắn về lớp.



Trong thùng đựng ba mươi mấy cái bảng tên, cũng không nặng lắm, Tống Tiêu nhắm mắt theo đuôi Ngu Đường trở về lớp học.



...



Lúc này cũng sắp bắt đầu tiết học kế tiếp, cũng là tiết học cuối cùng của buổi sáng, vẫn là tiết tự học, thế nhưng từ xa nhìn vào phòng học lại thấy một cái đốm sáng đang lắc lư qua lại trên bục giảng.



Ngu Đường liếc mắt lên bục giảng một cái rồi mang theo Tống Tiêu đi vào từ của sau trở lại chỗ ngồi của mình.



Vào trong rồi Tống Tiêu mới nhìn rõ cái đốm sáng kia thì ra chính là đỉnh đầu của thầy dạy Toán. Thầy giáo dạy Toán bị hói đầu, tóc mọc xung quanh thưa thớt như tổ chim. Tiết này là tiết tự học cho nên thầy giáo chỉ lại giảng cho mọi người hai bài tập mẫu.



Trường mới khai giảng được một tuần, bây giờ đang học "Tập hợp số", Tống Tiêu nhìn mấy cái dấu móc ngoằng ngèo trên bảng đen đến quáng mắt, cuối cùng đành phải lôi sách giáo khoa ra xem lại từ đầu.



"Số này... Nhìn lên bảng!" Thầy dạy toán giảng được một nửa thấy có mấy học sinh trong lớp không chịu nghe giảng cho nên lấy tay vỗ lên bàn, cả lớp hầu như đều hoàn hồn nhìn lên bảng, chỉ có duy nhất một người vẫn còn cúi đầu chưa "tỉnh". Vậy nên thầy giáo dạy toán đành phải xuất ra tuyệt chiêu sở trường của mình -- "cách không chọi trúng đầu."



Một viên phấn trắng nho nhỏ bay vút theo hình đường cong Pa-ra-bôn mang theo cơn thịnh nộ cuồng quét vạn quân của thầy giáo, thẳng tắp bay về hướng Tống Tiêu.




"Em chưa làm phiếu cơm." Tống Tiêu rút mấy tờ tiền mặt trong túi ra hỏi nhân viên công tác xem có nơi nào làm phiếu không.



Ngu Đường đem thẻ vừa quẹt xong ném cho Tống Tiêu: "Dùng của tớ."



Mấy nữ sinh xếp hàng phía sau thảng thốt một tiếng: "Má ơi, sao giống quá vậy."



Tống Tiêu giật khóe miệng, y biết, đây là một bộ phim truyền hình đang "hot" gần đây, mấy ngày trước lúc Đinh Tuệ cho y làm bài thi đã tranh thủ lên mạng xem cái này.



Nữ chính nghèo rớt mùng tơi rất thích một chiếc túi nhưng lại không có tiền, nam chính tổng giám đốc móc ra chiếc thẻ hoàng kim ném qua cho nữ chính nói: "Dùng của tôi." Lúc đó Đinh Tuệ còn thổn thức, nói cái gì mà gặp được loại bạn trai như vậy thì phải liều mạng gã cho hắn ngay.



Tống Tiêu nhìn phiếu cơm có in huy hiệu trường "S-M" bự chảng trên tay, lắc lắc đầu, cái loại kịch bản gì vậy nè...



==========



Tiểu kịch trường:



Ngư Đường: "Ta muốn để cho cả thế giới này biết, "Ngư Đường" này đã bị ngươi thầu rồi."(*)



Tiêu Tiêu: "Nhà ta chỉ mở một cái gánh hát, làm sao bao nổi ao cá."



Ngư Đường: "Qụet thẻ của ta."



Tiêu Tiêu: "..."



(*):Ngư Đường chính là ao cá. Câu này là ảnh đang bắt chước Phong Đằng trong "Sam Sam đến đây ăn nè" vô cùng nổi tiếng, được cư dân mạng đùa là tỏ tình theo kiểu "đại boss style".