Hoàng Thượng Đừng Nghịch!

Chương 69 : Gặp nạn

Ngày đăng: 14:36 30/04/20


Chương 69: Gặp nạn.



Edit + Beta: Như Heo.



Tống Tiêu nhìn thoáng qua Ngu Đường, không thèm để ý đến hắn, cúi đầu tiếp tục thu dọn.



"Tiêu, cậu thật sự là quá tuyệt vời, cậu chính là thiên sứ của câu lạc bộ chúng tôi!" Emily mặc đồ thú bông, nhìn chiếc hộp đầy ắp tiền, tâm trạng cực kỳ vui sướng, nhào tới chuẩn bị cho Tống Tiêu một nụ hôn nồng nhiệt.



Ngu Đường nhanh tay tóm gáy thiếu nữ nhiệt tình quá phận, kéo "con gấu" cực lớn tha ra ngoài phạm vi năm mét.



Emily tức giận quay đầu, sau khi thấy được dung mạo Ngu Đường, cục tức lên tới họng lập tức tiêu tan không còn một mảnh: "Thưa ngài, biểu diễn đã kết thúc rồi."



Ngu Đường giương mắt nhìn Tống Tiêu, Tống Tiêu làm bộ không quen biết hắn.



"Có điều, nếu ngài muốn chụp chung một tấm thì không thành vấn đề, tôi không ngại đâu!" Emily cười nói.



Ngu Dường mặt không đổi sắc nhìn thoáng qua cô nàng, tiếp tục nhìn chằm chằm Tống Tiêu: "Đi theo ta."



"A, học bổng của tôi tới rồi!" Cao Áo đột nhiên hô to một tiếng.



Mọi người đều bị hắn lôi kéo sự chú ý, đồng loạt nhìn về phía hắn. Thành tích học tập của Cao Áo vô cùng xuất sắc, có điều điều kiện gia đình hình như không được tốt cho lắm, cho nên phải xin học bổng, bao gồm học bổng ở đây và cả ở trong nước.



"Hoan hô, chúc mừng cậu!" Emily vác bộ đồ thú bông hoành tráng ôm chầm lấy Cao Áo.



"Tống Tiêu, tôi có chuyện muốn nói với cậu." Cao Áo vui vẻ đi qua, gọi Tống Tiêu, trong mắt lộ rõ vẻ hết kiên nhẫn.



Tống Tiêu đang giận dỗi Ngu Đường, không muốn đi theo hắn, hơn nữa Tống Tiêu cũng muốn nghe xem Cao Áo muốn nói cái gì, vì vầy đành thả đàn xuống, đi qua một bên cùng Cao Áo.



Quảng trường này rất lớn, Dường như Cao Áo không muốn để bạn học nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người họ, bèn dẫn Tống Tiêu đi dọc theo quảng trường.



Tống Tiêu hơi cau mày, quay đầu nhìn thoáng qua Ngu Đường.



Ngu Đường không chớp mắt dõi theo Tống Tiêu, thấy y nhìn sang, hai mắt sáng lên, lập tức mang theo Độc Cô Ám lặng lẽ theo sau hai người.



Bên kia quảng trường chính là đường cái, người đến người đi tấp nập, vô cùng náo nhiệt, đương nhiên sẽ không có ai nghe rõ cuộc đối thoại của hai người.




Ngu Đường cầm mảnh giấy giao cho Độc Cô Ám, mắt lạnh nhìn hắn ta đi ra khỏi cục cảnh sát.



Trên đường trở về, Tống Tiêu không đi cùng mọi người mà ngồi trên xe Ngu Đường.



Ngu Đường ôm hoàng hậu của hắn thật chặt, nửa ngày vẫn chưa nói được tiếng nào.



Tống Tiêu cúi đầu xem điện thoại di động, Cao Áo vừa gửi cho y một bức ảnh phát hoạ, là hình ảnh hiện trường lúc đó, còn có cả kết quả tính toán của hắn.



"Trước khi bảo tiêu mới đến, ngươi không nên rời khỏi ta." Ngu Đường rút điện thoại khỏi tay Tống Tiêu, nâng cằm y lên đối diện với mình.



Tống Tiêu hất tay hắn ra, cúi đầu tiếp tục nhìn điện thoại.



Hai người in lặng một hồi, Ngu Đường mím môi: "Sáng nay là trẫm không tốt, lát nữa về... trẫm lại mua cho ngươi cái mới."



==========



Tiểu kịch trường:







Ngư Đường: (răng rắc) "Trẫm thưởng tiêu cho ngươi, trẫm cũng có quyền bẻ."



Tiêu Tiêu: QAQ



Ngư Đường: "Bảo bối đừng khóc, ta mua lại cái mới cho ngươi."



Ngư Đường: (xột xoạt) "Trẫm thưởng kẹo cho ngươi, trẫm cũng có quyền ăn."



Đệ đệ: QAQ



Ngư Đường: "Khóc cái gì? Khóc nữa liền gia pháp hầu hạ."



Đệ đệ: ╥﹏╥...