Hoàng Tộc
Chương 1126 : Trần Ang Bang (hạ)
Ngày đăng: 00:41 19/04/20
Một gã thủ hạ
từ trong khoang thuyền lớn dẫn ra một thớt ngựa đỏ như máu, khiêng lên
trên bờ, Trần Ang Bang vỗ yên ngựa cười nói với Vô Tấn:
- Đây là từ nơi Bắc Minh nghèo nàn sinh ra, ba năm trước đây ta tặng vẫn là một thớt ngựa non, hiện tại thành ngựa trưởng thành rồi, không biết
nó còn nhớ ngươi hay không.
Nói xong hắn đưa dây cương cho Vô Tấn, Vô Tấn tiếp nhận dây cương khẽ
vuốt cổ ngựa thân mật với nó một hồi, Vô Tấn bỗng nhiên có một cảm giác
quen thuộc, hắn nhớ tới tên con ngựa này, chính là Liệt Ảnh .
- Chúng ta lại gặp nhau rồi.
Người xung quanh đều nở ra nụ cười, Vô Tấn ôm quyền thi lễ với Trần Ang Bang:
- Cữu cữu con đi trước.
Hắn lại chắp tay với Hắc Mễ:
- Lão hắc, ngươi theo cữu cữu của ta, ta đi trước một bước.
Hắc Mễ cười gật đầu với hắn:
- Trên đường cẩn thận.
Vô Tấn kiếp trước cưỡi ngựa kiếp này kỵ thuật của hắn cũng không tệ, hắn trở mình lên lưng ngựa, Liệt Ảnh mở rộng hai chân, chạy về phía trước.
- Hôm nay đa tạ mọi người ta đi trước một bước.
Vô Tấn hướng về phía hai mươi mấy tên đại hán chắp tay cảm ơn, thúc ngựa chạy về phía bắc, thời gian trôi qua, Trần Ang Bang nhìn qua hắn lúc
này mới hiỏ Hắc Mễ:
- Ngươi cảm thấy công tử thế nào?
Hắc Mễ tán thưởng từ đáy lòng:
- Vô cùng khôn khéo thường nhân không thể so sánh.
Hắn đem những chuyện Vô Tấn làm từ khi tới Duy Dương kể lại, Trần Ang Bang nhẹ nhàng thở ra một hơi:
- Nhị thúc quá khách sáo rồi, có việc cứ nói là được.
- Lão gia, để thiếp nói đi!
Tiếu Cơ lau nước mắt, đứng dậy yêu kiều hành lễ với Vô Tấn.
- Trước kia đắc tội, chẳng qua vì tiểu nữ bị Hoàng Phủ Cừ bắt ép, xin
công tử đại nhân rộng lượng đừng bắt tội chuyện tiểu nữ đã làm, tiểu nữ
nhất định sẽ hối cải.
Vô Tấn nhìn thấy nàng tuy hoảng sợ nhưng trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi, hắn khoát tay nói:
- Ngươi ngồi xuống đi nói cho ta biết ta phải làm gì?
Tiếu Cơ ngồi xuống nàng thấp giọng than thở một tiếng:
- Phụ mẫu tiểu nữ trước kia là gia nô của Hoàng Phủ Cừ, mười năm trước
đều gặp hoạn nạn mà bị mù mắt, mất đi năng lực lao động Hoàng Phủ Cừ
liền muốn đuổi cả nhà chúng ta ra khỏi phủ, năm đó tiểu nữ mười sáu
tuổi, tiểu nữ cầu khẩn hắn khai ân hắn thấy tiểu nữ có vài phần tư sắc
liền nạp tiểu nữ làm thiếp, lại để cho phụ mẫu tiếp tục ở trong phủ,
tiểu nữ cũng nhận mệnh, nữ nhân tóm lại là phải lập gia đình một mực
phục thị hắn mười năm, sau đó bị hắn bức bách tới Hoàng Phủ gia nhưng
tiểu nữ vẫn thủ tiết vì hắn, không ngờ hắn vì nịnh nọt triều đình, dùng
phụ mẫu tiểu nữ áp chế, đem tiểu nữ cho tên ác ma kia tiểu nữ thật sự
khó chịu được sự tra tấn của hắn chỉ có thể cầu xin nhị thúc của công
tử.
Nói đến đây Tiếu Cơ bỗng nhiên quỳ xuống, cầu khẩn:
- Nghe lão gia nói, công tử có thể khiến cho Hoàng Phủ Cừ khuất phục xin công tử cứu cha mẹ tiểu nữ ra, ác ma kia giam phụ mẫu tiểu nữ biến thái tra tấn tiểu nữ thật sự không thể chịu đựng được nữa rồi.
Vô Tấn liền chuyển động tâm niệm hắn tựa hồ nghĩ tới điều gì đó liền hỏi:
- Ngươi nói ác ma kia là hình bộ thị lang Cao Hằng sao?
- Là hắn hắn ba ngày lộ vẻ đạo mạo đến tối trở thành cầm thú, xin công tử cứu tiểu nữ.