Hoàng Tộc

Chương 26 : Tề vương chặn đường (hạ)

Ngày đăng: 00:41 19/04/20


Vũ Hóa Trăn nhận công văn liếc qua, hắn thấy bên trong có quan ấn của Thứ sử và Đông Hải quận, là công văn chính quy, thủ tục hết sức đầy đủ, không chê vào đâu được, Vũ Hóa Trăn không túm được chuôi đao, hắn lại

nhìn thoáng qua huynh đệ Trần thị, lạnh lùng hỏi:



- Các ngươi là người nào, lại dám đeo đao?



Trần Chúc đi đến trước, lấy ra hồ sơ công văn do tiêu cục Tuyền Châu quận lập, cung kính nói:



- Chúng ta là tiêu cục Thịnh Võ ở Tuyền Châu quận, chỗ binh khí ta mang

theo đều được Tuyền Châu quận cho phép, đây là công văn lập hồ sơ, mời

tướng quân xem qua.



Vũ Hóa Trăn vốn định trách móc hắn vì sao

không quỳ, nhưng liếc thấy bên hông hắn có treo ngân bài võ sĩ tam cấp,

liền nuốt ngược âm thanh trách móc vào trong, hắn nhìn nhìn, nhướng mày

hỏi:



- Quan ngân của Đông Hải quận tại sao lại cần tiêu cục của Tuyền Châu quận đến hộ vệ? Trương Phách Đạo tại sao không đến?



Duy Minh ở bên cạnh cười nói:



- Lần này vốn là muốn cho Trương Phách Đạo hộ vệ, nhưng hắn nói trong tay vừa vặn không có người, hắn lại đang mắc bệnh nặng, cho nên không chịu

tiếp nhận nhiệm vụ này.



Vũ Hóa Trăn không tìm được cái cớ, liền trầm mặt xuống:



- Ta nhận được mật báo, nói trên thuyền các ngươi có người buôn lậu đáng

nghi, ta với tư cách Thuỷ quân Đô úy, phải thực hiện chức trách, ta muốn điều tra triệt để, người đâu, kiểm tra hết cho ta!



Điều tra là

xử lý tốt nhất, chỉ cần tìm được một cái cớ, hắn liền có thể bắt người

khấu trừ thuyền, khi binh sĩ đang chuẩn bị tràn vào khoang thuyền, Vô

Tấn bỗng tiến lên một bước:



- Đợi đã!
khuyên bảo hắn:



- Đại ca, núi xanh vẫn còn, không sợ không có củi đốt. Tề Vương dù sao cũng không phải Sở vương, huống hồ đây là thuế

ngân, lại là bị quân đội chặn đường, Tề Vương cũng không dám nuốt riêng, hắn hoặc là đem thuế ngân trả lại cho Đông Hải quận, hoặc là ngoan

ngoãn giải vào kinh cho hộ bộ, nhưng nếu như hắn thực có can đảm làm như vậy, thì chính là hắn kết thâm cừu với thái tử rồi, cho nên ta phán

đoán, Tề Vương là muốn dùng thuế ngân này để đàm phán với thái tử, đạt

được thứ hắn muốn, cho nên cuối cùng thái tử vẫn có thể có được thuế

ngân.



- Nhưng…..



Duy Minh muốn nói, vậy công lao của ta

cũng không còn, nhưng hắn thấy Trần Chúc đứng bên cạnh, bờ môi giật

giật, cuối cùng không nói ra nữa.



Vô Tấn hiểu rõ hắn muốn nói cái gì, cười nhạt một tiếng:



- Không binh không tướng, chỉ dựa vào một tiêu cục, đại ca có thể đem

thuế ngân vận chuyển đến cửa Hoàng Hà, cũng đã là công lao thiên đại

rồi.



Lúc này, Trần Anh đứng bên cạnh bỗng nhiên nói:



- Bọn chúng đến rồi!



Vô Tấn quay đầu lại nhìn, phó tướng Triệu Huân mang theo mấy trăm người đi đến thuyền, hắn rất hòa ái, chắp tay thi lễ với Duy Minh và Vô Tấn:



- Nơi này là trọng địa thuỷ quân, trên thuyền không được lưu người, xin mọi người theo ta rời thuyền!



Cánh buồm đã bị hủy đi, ở lại trên thuyền cũng không có ý nghĩa nữa, Vô Tấn tiến lên chắp tay hỏi:



- Xin hỏi tướng quân, vật phẩm tùy thân của chúng ta làm sao bây giờ?