Hoàng Tộc

Chương 218 : Hà Âm huyện

Ngày đăng: 00:41 19/04/20


Quả nhiên là bị Vô Tấn đoán trúng tiểu tử này khó trách có ngoại hiệu Chân tiểu khí quả nhiên là keo kiệt, Vô Tấn gần đây thấy hắn hầu hạ mình tốt nên cũng không so đo với hắn, lấy ra một thỏi bạc mười lượng ném cho hắn:



- Tính cả hai mươi lượng bạc ngươi thiếu nợ ta là ba mươi lượng bạc, coi như thưởng cho ngươi không cần phải trả.



Khuôn mặt của Chân Tiểu Kỳ đỏ lên không ngớt cảm tạ.



- Đa tạ công tử!



- Đa tạ công tử!



Hắn quay người phải đi, Vô Tấn lại gọi hắn lại:



- Ngươi vừa rồi nói cái gì, thuyền sẽ dừng lại ở Hà Âm?



- Đúng thế thuyền đã đi hơn một canh giờ, Triệu chủ thuyền muốn đem tiền đặt cọc trả lại cho người ta sinh ý kia hắn không phải không muốn nhận sao?



- Ngươi đi đi.



Vô Tấn đi khỏi buồng nhỏ trên tàu vào mạn thuyền chỉ thấy chiếc thuyền đang hướng về bến thuyền phía xa xa chạy tới, người đi trên bờ vô cùng náo nhiệt.



Hắn ngồi trên thuyền cũng đã lâu rồi, hắn thấy Trần Anh và Ngu Hải Lan nắm tay tới ăn điểm tâm liền cười với các nàng:



- Hai người các ngươi thay ta nhìn mấy thứ đồ.




Vô Tấn trầm ngâm một thoáng rồi khẽ nói:



- Bọn họ điều tra chỉ giới hạn hai bên bờ, ở trong sông Hoàng Hà bọn họ không cách nào, chúng ta sẽ lên bờ ở Lạc kinh dứt khoát bọn họ không thể tới tận đó được.



Hắn thấy Ngu Hải Lan một mực cúi đầu không nói liền hỏi nàng:



- Ngu sư tỷ có đồng ý không?



Ngu Hải Lan trong lòng tràn ngập lo lắng, nàng tâm tư tỉ mỉ, nghĩ còn chu toàn hơn cả Vô Tấn:



- Bọn chúng đã ở ven bờ Hoàng Hà đuổi bắt chúng ta, vậy tại sao chúng ta không lên đường đi bộ vào kinh, Vô Tấn đệ thấy thế nào?



- Đúng thế.



Trần Anh cũng kịp có phản ứng:



- Sư tỷ nói rất đúng, bọn chúng đã đoán được chúng ta ở trong Hoàng Hà tại sao chúng ta không rời khỏi Hoàng Hà đi đường bộ?



Vô Tấn lắc đầu cười khổ một cái:



- Mấu chốt là chúng ta không biết bọn chúng có ở ven bờ Hoàng Hà đuổi bắt hay không, bọn chúng vận dụng Tú Y vệ ở cảnh nội Dự Châu ta hoài nghi cửa khẩu đều có người của bọn hắn, nếu như chúng ta đi đường bộ ta sẽ cảm thấy nguy hiểm trái lai chúng ta đi thuyền không cập bờ bọn chúng không thể nào bắt, theo kế hoạch của ta sau khi chúng ta tới Yển Sư ta sẽ dã ngoại hoang vu lên bờ, như vậy nắm chắc hơn.