Hoàng Tộc

Chương 258 : Vô Tấn gây chuyện

Ngày đăng: 00:42 19/04/20


Xem ra, cơ hội này hắn thật sự không thể buông tha, cho Triệu Kiệt Hào lộ ra ánh sáng cũng không tệ, Vô Tấn lấy ra năm lượng bạc đưa cho hai nhạc cơ:



- Các ngươi không cần hát nữa, tranh thủ thời gian rời đi!



Hai nhạc cơ dừng lại, sững người mà nhìn Vô Tấn, các nàng mới hát một ca khúc, mà hát còn chưa xong! Lại muốn đi sao?



Do dự thì do dự, nhưng năm lượng bạc đưa tới, các nàng sai lại không muốn, hai nhạc cơ đều vui vẻ ra mặt, thhết lời cảm tạ mà thẳng bước rời đi.



Thiên Tinh ở một bên kỳ quái mà nhìn Vô Tấn, không biết hắn muốn làm cái gì, tại sao nói nhạc cơ tranh thủ rời đi? Chỉ thấy Vô Tấn cầm bầu rượu cùng chén rượu lên, đứng dậy cười nói:



- Ta muốn qua bên cạnh kính rượu, Thiên Tinh đại ca muốn đi cùng với ta không?



Thiên Tinh ngây ngẩn cả người, hắn bỗng nhiên minh bạch, Vô Tấn muốn qua bên cạnh gây chuyện, cho nên đem hai ca cơ đuổi đi, chuyện này xem ra, nguyên nhân là do mình nói Mai Hoa vệ cùng Tú Y vệ là đối thủ một mất một còn a!



Bên cạnh là nhi tử của Hoàng Phủ Dật Biểu cùng Thân Kỳ Võ ah! Hắn lại muốn đi khiêu khích, cái này cũng quá lỗ mãng rồi!



- Vô Tấn, ngươi tỉnh táo lại một chút!



- Hừ! Hoàng Phủ Dật Biểu vơ vét bao nhiêu là bạc của Đông Hải Hoàng Phủ thị chúng ta như vậy, không hảo hảo giáo huấn hắn một chút, cơn tức này của ta nuốt không trôi.



Vô Tấn cười cười lạnh lùng, mở cửa đi ra ngoài, Thiên Tinh vội vàng đuổi theo sau.



Trong phòng bên cạnh, năm người đã ngồi xuống, chưởng quầy vì nịnh nọt Hoàng Phủ Anh Tuấn, lại tìm đến cho bọn hắn vài tửu nương bồi rượu cùng ca cơ, năm nữ tử xinh đẹp vừa vào phòng, đưa tới một hồi tiếng cười mập mờ của mọi người, đúng lúc này, sau lưng vài tên ca cơ, lại cùng tiến vào hai nam tử thân hình cao lớn.



Khuôn mặt Hoàng Phủ Anh Tuấn lập tức trầm xuống, vào không ngờ là hai quan quân của Mai Hoa vệ, hơn nữa người đằng sau, hắn liếc mắt liền nhận ra, là thị vệ bên cạnh Thái tử, kỳ quái, hắn sao lại biến thành quan quân của Mai Hoa vệ?
Vô Tấn nghiêng người, tung lên một cú đá, quét quang cánh tay của một gã tùy tùng, lại bắt lấy cánh tay tên gần đó, dùng đầu gối kích lên hạ thân của hắn, dùng cùi trỏ đánh lên mặt, chỉ nghe ba tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, tiếng xương gãy răng rắc, lập tức liền ngã xuống ba gã tùy tùng.



Trong phòng lập tức vang lên tiếng thét chói tai của nữ nhân, các nàng sợ tới mức xanh mặt, liên tục hướng ra phía ngoài chạy trốn, Triệu Kiệt cùng Thân Kỳ Võ đứng ở cuối cùng, hai người bọn họ nhanh chóng thối lui về sau, Quan Hiền Câu trốn không kịp, vừa lúc bị Vô Tấn ngăn ở góc tường.



Thân Kỳ Võ vốn đã ở trong phạm vi công kích của Vô Tấn, nhưng không biết tại sao, Vô Tấn lại buông tha hắn, hắn sững sờ, lập tức trốn đến cuối phòng.



Gian phòng lập tức loạn thành một đoàn, lúc này Thiên Tinh cũng ra tay, hắn làm nhiều việc cùng lúc, đánh bại hai người, một tên Giáo úy Tú Y vệ khác là Lang Tiến thấy thế không ổn, rút hoành đao ra hô to:



- Dừng tay cho ta!



Bọn hắn ra tay mau lẹ, chỉ trong chốc lát liền xong, trên mặt đất nằm đầy người, ba gã tùy tùng bị Vô Tấn ra tay đều thương nặng, nằm trên mặt đất thống khổ rên rỉ, Hoàng Phủ Anh Tuấn bị Vô Tấn đá một cước, má phải bị sưng lên, hắn ôm mặt, hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm vào Vô Tấn, con mắt muốn phun ra lửa:



- Ngươi dám để lại nơi ở không?



Vô Tấn cười nhạt một tiếng:



- Ta ở Lan Lăng Vương phủ, tùy thời đợi ngươi.



Hắn lạnh lùng nhìn thoáng qua Quan Hiền Câu, đột nhiên một quyền đánh vào mặt hắn, Quan Hiền Câu hét thảm một tiếng, bôm mặt ngã vào góc tường.



Vô Tấn phủi phủi tay, khinh thường hướng Hoàng Phủ Anh Tuấn chửi nhỏ một tiếng:



- Phi! Một đám vô dụng hèn nhát!