Hoàng Tộc
Chương 2144 : Kinh Nương(trung)
Ngày đăng: 00:42 19/04/20
Hoàng Tộc
[Quyển2]
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm: tunghoanh.vn
Dịch: Nhóm dịch black
Nói xong, nhạc nữ lại quỳ xuống, khóc không thành tiếng:
- Cầu công tử cứu cậu cùng mợ ta, tiểu nữ nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp công tử.
Vô Tấn thở dài, nói:
- Ta giữa trưa không phải cho ngươi một trăm lượng bạc sao? Ngươi trước tiên có thể cứu mợ ngươi.
Nhạc nữ nhịn không được khóc ra thành tiếng:
- Một trăm lượng bạc đã bị tửu lâu lấy đi rồi, ngay cả ta cũng bị khai trừ.
- Cái gì?
Vô Tấn giận tím mặt, Bách Phú tửu lâu khinh người quá đáng, dám lấy ngân phiếu mà hắn thưởng cho nhạc nữ.
Hung hăng vỗ bàn một cái, đứng lên nói:
- Đi, ngươi theo ta đi tìm bọn họ!
Nhạc nữ đứng lên, trong nội tâm một hồi đau khổ, nàng là muốn cầu Vô Tấn cứu cậu nàng, mà không phải giúp nàng đi tìm tửu lâu đòi tiền, nàng cúi đầu xuống, không dám nói lời nào.
Nhạc nữ quay đầu lại, khẩn cầu mà nhìn qua Vô Tấn, Vô Tấn khẽ vươn tay ngăn lang trung lại:
- Lập tức chữa bệnh, tất cả phí tổn ta trả.
Lang trung có chút kiến thức, hắn thấy y phục của Vô Tấn là của Mai Hoa vệ, trong lòng có chút sợ hãi, nhân tiện nói:
- Công tử, kỳ thật không phải bệnh gì nặng, chỉ là một loại bệnh phụ khoa cấp tính, huyết từ hạ thân ra không ngừng, bệnh này ta có thể trị khỏi, nhưng có mấy vị dược liệu rất đắt đỏ, ít nhất phải hai mươi lượng bạc, ta mua không nổi, ta chỉ có thể sử dụng dược liệu bồi bổ huyết cho nàng, nhưng vô cũng dụng, ngăn xuất huyết không được, mạng của nàng có lẽ chỉ có thể kéo dài hết hôm nay.
Vô Tấn lấy ra một tờ ngân phiếu trăm lượng, đưa cho hắn:
- Ngươi đi mua dược liệu đi, dùng dược liệu tốt nhất, đem người chữa cho tốt, số còn lại thưởng cho ngươi, trị không hết, ta bắt ngươi đi tới đại lao của Mai Hoa vệ.
Lang trung sợ tới mức run rẩy, hắn tiếp nhận ngân phiếu, vội vàng chạy đi, nhạc nữ kéo biểu muội tới, cả hai quỳ xuống trước mặt Vô Tấn, nàng không nói gì, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, với lại nàng cũng nói không nên lời.
Biểu muội nàng không ngừng dập đầu với Vô Tấn:
- Cám ơn ân công! Cám ơn ân công!
- Các ngươi đứng lên đi!
Vô Tấn nâng tỷ muội các nàng dậy, đi vào gian phòng, gian phòng rất nhỏ, tràn ngập mùi máu tươi gay mũi, nhưng rất gọn gàng sạch sẽ, ở giữa có một tấm rèm chia phòng ra làm hai, phu nhân bị bệnh nằm ở phòng trong.
Vô Tấn nghe nói là bệnh phụ khoa, biết không nên đi vào, ngồi ở bàn nhỏ bên ngoài, nhạc nữ bưng tới cho hắn một chén trà nóng:
- Mời công tử ngồi tạm, ta đi xem mợ một chút.
Nàng đẩy rèm đi vào bên trong, rèm không có kéo lại, Vô Tấn có thể trông thấy tình hình bên trong, chỉ thấy một phu nhân ba mươi mấy tuổi nằm trên giường, khuôn mặt rất thanh tú, chỉ có điều hiện tại tái nhợt, không có một tia huyết sắc, nàng nhắm mắt lại, lộ ra vẻ rất suy yếu.
Vô Tấn là người học võ nên cũng hiểu một chút, biết nàng là mất máu quá nhiều, nếu như cầm máu chậm trễ, xác thực không được vài ngày, loại bệnh phụ khoa này của nàng, ở đời sau thật không đáng giá nhắc tới, nhưng ở thời cổ đại, một căn bệnh nhỏ này cũng có thể lấy đi mạng người.