Hoàng Tộc
Chương 2149 : Biện gia cảm kích (trung)
Ngày đăng: 00:42 19/04/20
Nàng liền gật gật đầu, rưng rưng nói:
- Hài tử, tuy ta cũng biết đây không phải chuyện xấu, nhưng ta cảm thấy có lỗi với con.
Trong mắt Kinh Nương cũng tuôn ra nước mắt:
- Mợ đừng nói như vậy, nếu như không phải người cùng cậu nuôi con khôn
lớn, con đã sớm chết rồi, hiện tại là thời điểm con báo đáp hai người,
mợ, khách nhân bên ngoài là Quận Vương, chúng ta cũng không thể thất lễ.
Vương thị sợ ngây cả người, nàng chỉ biết đó là tổ phụ của ân nhân, lại
không nghĩ rằng đó là Quận Vương, trời ạ! Nàng vội vàng đứng dậy:
- Ta không thể thất lễ, ta phải ra ngoài bái kiến hắn!
Gian ngoài, Hoàng Phủ Cương ngồi ở bàn uống trà, hắn rất cẩn thận quan
sát bố trí trong phòng, nhìn ra được gia đình này rất khốn khó, nhưng
khốn khó không có vấn đề gì, mấu chốt là nhân phẩm như thế nào?
Nếu như người nhà này là người tham lam vô độ, vậy hắn sẽ không để cho
Vô Tấn thu nữ tử này vào phòng, hắn thà bỏ tiền đuổi bọn họ đi, nhưng
nếu như người nhà này coi như chính phái, vậy không có vấn đề gì.
Loại phán đoán nhân phẩm này, kỳ thật từ một ít chi tiết tỉ mĩ là nhìn
ra được, xem bố trí trong nhà bọn họ, nếu như là mất trật tự, thậm chí
áo lót nữ nhân ném loạn khắp nơi, người như vậy nhất định là không được.
Hắn chứng kiến tình huống coi như thoả mãn, người nhà này tuy nghèo khổ, nhưng vô cùng gọn gàng, nhạc khí cùng các loại đồ dùng đều bầy biện rất chỉnh tề, trên mặt đất cũng được quét sạch sẽ, vài áo ngoài tuy cũ nát, nhưng trông rất sạch sẽ, xếp ngay ngắn, hơn nữa ngay cả ngọn đèn cũng
được lau sạch, không có dơ bẩn do tràn dầu.
Lúc này, lão quản gia vội vàng đi tới, hướng Hoàng Phủ Cương nói nhỏ:
- Ta nghe ngóng, đây là hộ trong sạch, đánh giá của hàng xóm chung quanh đều rất tốt, không có người ở ngoài ra vào vãng lai.
Hoàng Phủ Cương gật gật đầu, trong lòng của hắn trên cơ bản đã có thể
quốc công, cũng không thể tự mình chải đầu xếp chăn, hắn xác thực cần
một nữ nhân phục thị cuộc sống hàng ngày, Kinh Nương này rất tốt, không
chỉ có tư sắc, hơn nữa cẩn thận chịu khó, tính cách mềm yếu, có thể
chịu được ủy khuất.
Hắn cười nói:
- Ta ở Tụ Hiền Phường cách nơi này không xa, có một căn nhà nhỏ, chỉ có
hai mẫu đất, nay tặng cho các ngươi! Về phần các ngươi là nhạc tịch, mấy ngày nữa ta sẽ giúp các ngươi cỡi bỏ, về sau là dân tịch, không cần đi
tửu lâu đánh đàn.
Trong nội tâm Vương thị vô cùng cảm kích, cuống quít dập đầu cảm tạ, Hoàng Phủ Cương lại phân phó quản gia:
- Sáng mai, ngươi mang mấy người đến huyện nha đem cậu nàng đón ra, trực tiếp đưa đến Tụ Hiền phường, sau đó giúp bọn họ dọn nhà, cần thiết thì
lấy một ít vật phẩm trong Vương phủ.
Cuối cùng hắn lại lấy ra ngân phiếu một ngàn lượng bạc, đặt lên bàn, hướng Vương thị nói:
- Đây là sính lễ của Hoàng Phủ gia ta, đứa nhỏ này ta đã tiếp nhận.
Hắn lại lấy ra một miếng ngọc bội đưa cho Kinh Nương, khẽ cười nói:
- Ngươi bây giờ có thể cùng ta trở về, sự tình trong nhà ta sẽ thay
ngươi an bài, đương nhiên, nếu như ngươi muốn ngày mai tới cũng được,
ngươi dùng ngọc bội này có thể trực tiếp vào phủ.
Kinh Nương cắn môi một cái, nàng sợ qua một đêm lại phát sinh biến cố, liền hướng Vương thị nói:
- Mợ, con đêm nay sẽ tới Vương phủ, ngày mai sẽ trở lại gặp người cùng cậu.
Nàng lại hướng biểu muội nói:
-A Bảo, ngươi đêm nay phải chăm sóc mợ cho tốt, không nên tham ngủ, biết không? Ngày mai không cần đi Bách Phú tửu lâu nữa.