Hoàng Tộc

Chương 2153 : Gặp mặt Hoàng Phủ Dật Biểu(thượng)

Ngày đăng: 00:42 19/04/20


Nhưng một số nhân vật quan trọng nắm thực quyền thì Tề Mạo không để họ dễ dàng vào ngay.



-Thì ra là Cao thị lang đại giá quang lâm, Tề gia vô cùng vinh hạnh. Hôm nay nhiều khách đến, nếu có chỗ nào sơ xuất thì xin Cao thị lang tha thứ cho.



Nghe Tề Mạo nói chuyện, Vô Tấn bất giác né sang bên cạnh, lại nhìn thấy Cao Hằng. So với lần trước tại Quận Đông Hải thì gã hơi mập ra, khiến mũi nhỏ mắt nhỏ càng nổi bật.



-Vô Tấn!



Nghe bên cạnh có người kêu, Vô Tấn quay đầy. Chỉ thấy Tề Hoàn cười hướng tới chỗ hắn. Trong kinh thành gặp người huyện Duy Dương, Vô Tấn cảm thấy cực kỳ thân thiết.



Hắn vội chắp tay cười nói:



-Thì ra là Tứ thiếu gia, đã lâu không gặp.



Tề Hoàn cũng cười nói:



-Thật ra không bao lâu, chỉ hơn hai tháng mà thôi. Nhưng ngươi biến đổi kinh khủng thật!



Y vỗ vai Vô Tấn, biểu thị quan hệ giữa họ không giống bình thường.



Y lại nhìn Thiệu Cảnh Văn, cười hỏi:



-Vị này là…



Vô Tấn vội vàng giới thiệu:
-Người này chính là Hoàng Phủ Dật Biểu.



Vô Tấn có chút kinh ngạc, ông lão trước mắt này chính là Hoàng Phủ Dật Biểu? Là một hoàng thúc, dù chưa gặp mặt nhau nhưng hai người coi như bạn cũ. Năm đó một tấm biên lai của hắn đem Hoàng Phủ Dật Biểu từ vị trí Tông Chính tự khanh kéo xuống dưới.



Sau này hắn vào kinh gặp phải cháu Hoàng Phủ Dật Biểu là Hoàng Phủ Anh Tuấn, khiến gã điêu đứng trong tay mình. Khó trách Hoàng Phủ Dật Biểu dùng ánh mắt hận thấu xương nhìn hắn.



Năm đó tại quận Đông Hải hắn mắt bị che mờ, từ người Tô Hàn Trinh hắn liền cho rằng là thái tử là phía chính nghĩa, Thân quốc cữu là tội ác tày trời. Sau khi vào kinh hắn mới dần hiểu ra, đấu tranh quyền lực không có chính nghĩa hoặc tà ác, chỉ có phép tắc thắng làm vua thua làm giặc. Thái tử không phải là thứ tốt lành gì.



Nhưng Hoàng Phủ Dật Biểu nuốt Đông Hải Hoàng Phủ thị tám vạn lượng bạc lại càng không phải đồ tốt.



Rất dài một đoạn thời gian sau, hắn luôn lo lắng Hoàng Phủ Dật Biểu sẽ trả thù Đông Hải Hoàng Phủ thị. Bởi vì trả thú vốn dĩ là việc đương nhiên, đối phương là hoàng thúc, bóp chết một đại gia tộc quận Đông Hải không quyền không thế thì chẳng phải rất dễ dàng ư?



Nhưng lạ là việc trả thù không xảy ra, khiến hắn có chút khó hiểu. Mãi đến khi hắn dần xâm nhập vào trong hoàng quyền, thăng làm Lương quốc công mới hiểu ra. Hoàng tộc, tước vị chẳng qua chỉ là tiêu chí quyền quý. Có quyền thế nhưng nó không đại biểu thực lực. Sự thật là trong Đại Ninh vương triều, tất cả người cầm quyền trừ con vua ra không có một hoàng tộc. Hoàng đế Đại Ninh vương triều không cho phép hoàng tộc cầm quyền, đề phòng sự kiện biến cố Tấn An lại xảy ra.



Tuy Hoàng Phủ Dật Biểu từng là Tông Chính tự khanh, nhưng Tông Chính tự không phải bộ môn có thực quyền gì, chỉ là loại giống như cục hồ sơ hoàng gia mà thôi. Hoàng Phủ Dật Biểu không có thực quyền, cho nên thuộc hạ tép riu Hoàng Phủ Cừ cũng là kẻ vô dụng.



Đương nhiên họ có nuôi dưỡng võ sĩ, có thể dùng cách ám sát đối phó Đông Hải Hoàng Phủ thị. Nhưng Thân quốc cữu sẽ không cho lão làm như vậy. Thái tử cũng không cho phép. Một khi lão ra tay với Đông Hải Hoàng Phủ thị, chính bản thân lão cũng khó bảo toàn. Không đủ thực quyền hộ thân, lão không dám mạo hiểm như vậy.



Thật ra lão chỉ là một con dê bọc da sói mà thôi, nhìn thì lợi hại kỳ thật không chút thực quyền. Ỷ vào quang hoàn hoàng tộc cáo mượn oai hùm. Cho nên Thiệu Cảnh Văn mới lạnh nhạt với lão, không sợ đắc tội, nguyên nhân là như thế.



Nếu Hoàng Phủ Vô Tấn không có thực quyền đô úy Mai Hoa vệ, không có quân quyền phó đô đốc thủy quân Sở Châu, chỉ bằng một Lương quốc công thì ai thèm coi trọng hắn?



Đã nhìn thấu điều này, Vô Tấn đối mặt hoàng thúc nghiến răng nghiến lợi thì cũng không thèm đặt trong lòng. Đương nhiên lão ta muốn giết mình rồi, nhưng có làm được hay không?