Hoàng Tộc

Chương 2163 : Tiệc mừng thọ (hạ)

Ngày đăng: 00:42 19/04/20


Hoàng Phủ Hằng đi tới chỗ sáng, chợt phát hiện Vô Tấn đeo đai lưng vàng. Y lập tức ngây ra. Sao Vô Tấn lại thăng lên chức đô úy Mai Hoa vệ. Sau đó y thầm nghĩ, chẳng lẽ muốn để Vô Tấn làm thống lĩnh Mai Hoa vệ Sở Châu?



Y biết phụ hoàng quyết định mở rộng Mai Hoa vệ và Tú Y vệ, y rất chú ý chuyện này. Theo nguyên tắc né tránh, thống lĩnh Sở Châu quân Tú Y vệ và Mai Hoa vệ chắc chắn không liên quan đến Sở vương. Hoặc là người của mình, hoặc là người Tề vương, hoặc là người Triệu vương. Nhưng Triệu vương không có thế lực tại Mai Hoa vệ và Tú Y vệ, vậy chỉ có thể là mình hay Tề vương.



Y gần như chắc chắn rằng Mai Hoa vệ là người của mình, Tú Y vệ là người Tề vương. Nhưng giờ đây y bỗng nhiên nhận ra, còn có Lương vương hệ, rất có khả năng khiến Vô Tấn kiêm nhiệm thống lĩnh Mai Hoa vệ Sở Châu.



Nếu là vậy thì y sẽ mất đi cơ hội.



Hoàng Phủ Hằng trong lòng không vui nhưng trên mặt không lộ ra, vẫn cười hì hì nói:



-Không ngờ còn thăng làm đô úy Mai Hoa vệ nữa chứ. Ta không hề biết, đợi chút nữa phải phạt ngươi ba ly.



-Hoàng huynh!



Lúc này cửa lều bỗng truyền ra giọng thiếu niên sang sảng. Vô Tấn và Hoàng Phủ Hằng cùng ngoái nhìn. Chỉ thấy cửa lều xuất hiện một thiếu niên vương tử. Tuổi khoảng mười hai, mười ba. Mặt như ngọc, mắt tựa ánh sao, lớn lên cực tuấn tú, mặc cẩm bào tím, dáng người thon dài anh khí bừng bừng. Sau lưng y đi theo hai thị vệ dáng người khôi ngô.



Vô Tấn không biết người này nhưng Hoàng Phủ Hằng thì biến sắc mặt, có chút không vui hỏi:



-Ngươi tới đây có nói phụ hoàng biết không?



Vô Tấn bỗng nhiên đoán ra được đây là ai, chắc chắn là Sở vương. Đây là lần đầu tiên hắn gặp Sở vương, thấy y lớn lên thật rất giống hoàng đế Hoàng Phủ Huyền Đức. Hơn nữa khí chất rất tốt, rất có linh khí, so với Hoàng Phủ Hằng diện mạo bình thường thì khác hẳn. Hèn chi hoàng đế thích y, nếu mình có đứa con giống vậy thì cũng sẽ thích.



Sở vương tên là Hoàng Phủ Điềm, dường như hơi sợ Hoàng Phủ Hằng, vội vàng tiến lên thi lễ.
Nghĩ xong, trong lòng Hoàng Phủ Hằng dâng lên lửa giận, y thản nhiên nói:



-Ta thật không biết Sở vương có thể đại biểu hoàng đế bệ hạ chúc mừng thay. Thân tướng quốc, hoàng thượng thật sự ủy thác Sở vương sao?



Trong giọng nói của y tràn ngập uy hiếp, chất vấn Thân quốc cữu.



Thân quốc cữu biết Hoàng Phủ Hằng đã nghi ngờ, cười khẽ nói:



-Việc này cựu thần không có mặt, làm sao biết được chứ?



Hoàng Phủ Điềm giả bộ không nghe thấy gì, cười nói với Hoàng Phủ Vô Tấn:



-Vô Tấn tướng quân, sau này không cần hành lễ như vậy. Hơn nữa ngươi cũng là trực hệ hoàng tộc, ta càng thích chúng ta thân thiết chút, mời đứng dậy!



Vô Tấn thầm thở dài. Sở vương thật là ghê gớm, tuổi nhỏ đã có tâm cơ sâu như vậy. Không cần nói, đây chắc là được dạy dỗ từ mẫu thân y, Thân hoàng hậu. Từ việc nhỏ thấy lớn, có thể tưởng tượng tâm kế của Thân hoàng hậu.



Hoàng Phủ Hằng không vì Sở vương làm bộ không nghe thấy mà tha cho.



Y đi tới trước mặt Sở vương, nhìn thẳng vào mắt, cười nói:



-Thất đệ, phụ hoàng thật sự để ngươi đại biểu ngài chúc thọ cho Tề lão gia sao?