Hoàng Tộc
Chương 2166 : Một đêm ngọt ngào (thượng)
Ngày đăng: 00:42 19/04/20
Tề Mạo ngơ ngác. Vô Tấn thế nhưng sẽ phong vương? Gã không bao giờ ngờ nổi. Hơn nữa còn là Lương vương hệ. Bên tây bắc đến nay Tề Thụy Phúc không xâm nhập vào được, Bách Phú và Đông Lai cũng không thể. Bên đó có hơn ngàn vạn nhân khẩu, thị trường cực lớn. Nếu Vô Tấn thật sự thành chúa tể tây bắc, vậy Tề Thụy Phúc có thể nắm bắt cơ hội này không? Gã nghĩ quá xa, hơi thất thần.
Thân quốc cữu liếc mắt nhìn gã, thầm lắc đầu. Thương nhân chính là thương nhân, suy nghĩ luôn là ích lợi buôn bán, không hiểu chính trị. Mình đã ám chỉ rõ với gã, hai mươi vạn quân Tây Lương sẽ thuộc về Hoàng Phủ Vô Tấn, nhưng gã không chút phản ứng. Hoàng thượng sẽ cho phép hai mươi vạn quân Tây Lương trung thành với hoàng tộc khác sao? Năm đó biến cố Tây An đã xảy ra như thế nào?
Thôi, với đám thương nhân chỉ biết ích lợi thì còn gì để nói. Thân quốc cữu tăng nhanh bước chân đi hướng lều lớn, không thèm để ý Tề Mạo nữa.
Vô Tấn không ở trong lều, hắn uống rượu không lên hứng nổi, chuẩn bị trở về. Hắn đi một vòng kiếm Tề Phượng Vũ, chuẩn bị chào từ biệt cô nhưng không thấy. Một thị nữ cho hắn biết tiểu thư đưa lão gia chủ về nghỉ. Vô Tấn đi tới lều thứ hai, đứng ở cửa hắn liếc mắt liền thấy Thiệu Cảnh Văn, vẫy tay hướng gã.
Thiệu Cảnh Văn có tật nhỏ là mê rượu. Hôm nay Tề gia chuẩn bị rượu nho ướp lạnh ngon nhất khiến gã uống thật đã nghiền. Đang uống sung sức thì thấy Vô Tấn kêu mình, gã cầm bình rượu và cái ly cười đi ra.
-Vô Tấn, ngươi ở lều nào vậy?
-Ta ở lều thứ nhất, uống chán chết nên chuẩn bị trở về.
-Bây giờ còn sớm, về làm gì? Tới đây! Qua chỗ ta uống rượu!
Thiệu Cảnh Văn không để hắn nói gì, kéo Vô Tấn vào trong lều. Vô Tấn giãy dụa không thoát, bị gã lôi đi.
Lều thứ hai có khoảng bốn trăm người, đi rồi không ít, còn lại người tụm năm tụm ba uống rượu trò chuyện. Thiệu Cảnh Văn thì cùng mấy tướng lĩnh cao cấp Tú Y vệ chung một chỗ. Mọi người đang uống sướng miệng, thấy Thiệu Cảnh Văn kéo đô úy Mai Hoa vệ tuổi trẻ lại đây.
Mọi người ngây ra, nên biết Mai Hoa vệ và Tú Y vệ là tử đối đầu, Thiệu Cảnh Văn làm sao kéo được người Mai Hoa vệ tới đây. Hai tên quan quân tính tình ngay thẳng bỗng chốc trầm sắc mặt.
Thiệu Cảnh Văn kéo Vô Tấn tới trước mặt mọi người, cười nói:
- Công tử uống nhiều rượu rồi.
Kinh Nương lập tức tiến lên phía trước mà đỡ lấy Vô Tấn mặc dù hắn không phải say như hết nhưng dù sao men say cũng tràn đầy, đi đường cũng bất ổn nàng thở dài trong lòng tại sao lại uống thành ra như vậy?
Hai nha hoàn đỡ Vô Tấn giao cho Kinh Nương rồi quay người rời đi, Kinh Nương để Vô Tấn vịn vào vai của mình rồi từ từ đi vào trong buồng trong.
- Kinh Nương đừng nghe hai nha hoàn nói bậy ta không có say.
Vô Tấn từ trong miệng mà lầm bầm thuận theo nàng diết vào trong buồng trong rồi nằm xuống, trong lòng Kinh Nương vui mừng say như vậy mà còn nhớ mình rõ ràng đã để mình trong lòng rồi.
Nàng gọi hai tiếng mà Vô Tấn không có động tĩnh lúc này nàng đã phát hiện Vô Tấn đã ngủ say sưa.
- Aizzz, tại sao lại mê rượu như vậy?
Nàng thở dài một tiếng nàng mới biết Vô Tấn được hai ngày đã hai lần thấy hắn uống rượu hiện tại so với giữa trưa hôm qua còn ghê gớm hơn.
Kinh Nương cũng không thích đi ngủ với nam nhân mà phát ra toàn mùi rượu, nàng bắt đầu đem ngoại bào của hắn cởi ra, kẹp áo cũng bỏ đi, chỉ mặc một thân áo trong vớ giày cũng bỏ ra.
Nàng bưng nước ấm tới, tỉ mỉ rửa mặt rửa chân cho hắn, đem quần áo của hắn bắt đầu cởi ra, chà lau hết mồ hôi trên đó, lúc lau xuống phía dưới, nàng nhảy dựng lên, sắc mặt đỏ bừng, toàn thân như muốn phát run.
Kinh Nương đi đóng của lại, các cửa sổ đều khóa trái, trong phòng trở nên đen kịt như vậy không thể có người nào trông thấy nàng đang làm gì.