Hoàng Tộc

Chương 2179 : Ơn tri ngộ (hạ)

Ngày đăng: 00:43 19/04/20


Hoàng Phủ Hằng đương nhiên biết rõ, hắn chính là người phái người cho Duy Minh biết, hắn đọt nhiên hỏi:



- Duy Minh ngươi nói thật cho ta, Vô Tấn thật sự là hậu nhân Lương vương sao?



Trên mặt hắn giống như cười mà không phải cười mang theo một tư tưởng muốn biết rõ, hắn tin rằng Hoàng Phủ Duy Minh sẽ không gạt mình.



Nhưn Hoàng Phủ Hằng nằm mơ cũng không ngờ đằng sau Lương vương hậu nhân còn cất giấu một bí mật kinh khủng, Duy Minh không trả lời ngay nếu như chuyện này không liên quan tới bí mật bản thân của hắn thì hắn sẽ nói thật để báo đáp ơn tri ngộ của thái tử nhưng nếu như hắn nói thật, vậy thì tương lai của hắn sẽ rơi vào vòng nguy hiểm bất kể thế nào hắn cũng không thể nói.



Hoàng Phủ Duy Minh trầm mặc rồi cất tiếng:



- Thuộc hạ hiểu ý của điện hạ, thuộc hạ muốn báo đáp ơn tri ngộ của điện hạ nhưng thuộc hạ chỉ có thể nói thật, phụ thân của thuộc hạ trước khi lâm chung đã nói, Vô Tấn không phải là thân sinh cốt nhục của ông ấy, thân thể của y có quan hệ với hoàng tộc, nhưng phụ thân chưa kịp nói tỉ mỉ thì đã bất hạnh buông tay, qua nhiều năm đây vẫn là bí mật trong lòng thuộc hạ ngay cả Vô Tấn cũng không biết.



Trên khuôn mặt của Hoàng Phủ Hằng lộ ra vẻ thất vọng, hắn biết rõ Duy Minh không lừa mình, xem ra Vô Tấn thật sự nhận biết Lương vương, hắn cười khổ một tiếng:



- Vậy ngươi cũng không nghĩ hắn là hậu nhân Lương vương chứ?



Duy Minh gật nhẹ đầu.



- Thuộc hạ chỉ biết hắn là chân chính hoàng tộc nhưng không thể ngờ hắn lại là hậu nhân Lương vương.



- Vậy ngươi đối với tin tức này có cảm giác gì?



Duy Minh do dự một thoáng rồi thở dài:



- Không giấu diếm điện hạ, nói thật thuộc hạ rất ghen ghét, tại sao lại là hắn mà không phải là ta?



Hoàng Phủ Hằng rất hài lòng, Duy Minh trả lời rất thành thật, đây là thường tình, hắn cũng không muốn Duy Minh nói tương lai bán mạng cho hắn thế nào, hắn càng coi trọng lòng trung thành của Duy Minh, Duy Minh trả lời chi tiết tỉ mỉ đã là rất trung thành rồi.



Hoàng Phủ Hằng vỗ vai của hắn:
Vô Tấn nở ra nụ cười:



- Xem ra nàng đối với ngươi rất tốt, những chuyện này đều nói cho ngươi biết, ngươi hôm nay qua gặp nàng bảo nàng yên tâm, người đối nghịch với ta không có kết cục tốt được.



Hôm nay Vô Tấn rất vội hắn không rảnh nói thêm với Kinh Nương, hắn ăn điểm tâm sau đó mặc áo giáp rồi xuất phát.



Cảnh đêm thâm trầm, bao trùm khắp ngõ lớn ngõ nhỏ, lúc này tinh quang lập lòe, mới canh ba nhưng đã có rất nhiều thí sinh dậy sớm chuẩn bị.



Vô Tấn cưỡi ngựa chạy gấp trên phố, ở phía xa xa đã có thể thấy thân ảnh của sĩ tử, tình huống hôm nay đặc thù, cửa thành vốn canh bốn mới mở nhưng hôm nay canh ba đã mở ra.



Vô Tấn mặc quân phục Mai Hoa vệ hướng về phía quân canh giữ mà đưa quân bài sau đó chạy nhanh ra hướng về phía quân doanh.



Quân doanh của Mai Hoa vệ cũng bắt đầu lu bu lên, tất cả các quân sĩ đều tập trung lại ăn cơm, canh bốn bọn họ sẽ lập tức xuất phát.



- Hoàng Phủ tướng quân.



Vô Tấn vừa chạy tới quân doanh thì Quả Nghị đô úy Trương Lũng đã xuất hiện, Vô Tấn hơn nửa tháng nay cơ hồ đều ở cùng chỗ với bọn chúng mọi người đã trở nên quen thuộc, Vô Tấn xuống ngựa cười hỏi hắn:



- Các huynh đệ chuẩn bị thế nào rồi?



- Bẩm tướng quân đã chuẩn bị xong mọi người đang dùng cơm, có thể xuất phát ngay lập tức.



Vô Tấn gật nhẹ đầu hắn cảm thấy may mắn vì hôm nay mình tới kịp thời, hắn nói:



- Nhiệm vụ của chúng ta hôm nay là tuần tra, phân công xong chưa?



- Đã phân công, mỗi đội đều biết rõ khu phụ trách của mình.