Hoàng Tộc
Chương 2203 : Quận vương đau lòng(hạ)
Ngày đăng: 00:43 19/04/20
Tô Hạm lập tức kịp phản ứng, nếu không Thái hậu sẽ không để cho nàng đi, trong nội tâm nàng lập tức
một hồi vui mừng, hắn là đến thăm chính mình sao? Sắc mặt vừa mới khôi
phục bình tĩnh lại bỗng dưng đỏ lên.
Nàng vừa muốn hỏi còn có ai nữa không, lại thấy ánh mắt của hai cung nữ
cũng lóe sáng, hiện đầy vui mừng cùng chờ đợi. Nàng lập tức ngây người
một chút, trong nội tâm thầm nghĩ, không phải hai cung nữ này cũng mừng
thầm vì Vô Tấn tới chứ!
Nàng cảm thấy rất có ý tứ, liền thăm dò hỏi bọn họ:
- Công tử kia bộ dáng như thế nào?
Những cung nữ này đều là cô nhi từ nhỏ ở trong cung, trên cơ bản là ngăn cách với ngoại giới, tâm tư hồn nhiên như giấy trắng, các nàng nào biết là Tô Hạm đang thăm dò, Vãn Nguyệt khá hàm súc, không chịu nói rõ:
- Tiểu thư đi xem sẽ biết.
Phán Nguyệt bên cạnh thì rất thẳng thắn, nàng hé miệng cười nói:
- Công tử kia dáng người cao, rất anh tuấn, nói chuyện luôn mang theo
nụ cười, làm cho người khác cảm thấy thân thiết, Vãn Nguyệt tỷ rất thích hắn.
- Nói bậy, ta lúc nào thích hắn.
Vãn Nguyệt mặt cũng bỗng dưng đỏ lên:
- Là vì có rất ít nam tử trẻ tuổi đến đây, ta chỉ là có chút hiếu kỳ.
Tô Hạm tựa hồ đã minh bạch cái gì, nàng lại nhẹ giọng hỏi:
- Ở bên trong nội cung, rất ít có nam tử trẻ tuổi tới sao?
- Từ trước tới giờ không có!
Hai cung nữ cùng một chỗ lắc đầu:
- Thái hậu từ trước cấm tiệt nam nhân vào nội cung, trừ Hoàng đế, mặt
khác đều ở bên ngoài cung, hắn là người thứ nhất vào cung, chúng ta đều
chưa từng gặp qua.
Trong nội tâm Tô Hạm lập tức đối với các nàng rất đồng tình, nguyên lai
- Ta hỏi huynh có phải trong lòng huynh rất hối hận không?
Vô Tấn cười nói:
- Ta vui còn chưa hết làm sao có thể hối hận được?
- Hừ khẩu thị tâm phi nếu như huynh không hối hận thì tại sao vừa rồi không chịu theo ta mà còn muốn đi điểm danh?
- Cái này...
Vô Tấn gãi đầu cười khổ nói;
- Là ta sợ cô nương không đồng ý, ta làm sao kiếm cớ được.
- Ta nói không đồng ý sao?
Cửu Thiên mỉm cười nhìn hắn:
- Có phải huynh thấy mình có được muội rồi không cần thiết phải dụ dỗ muội đúng không? Có phải hay là không?
- Chuyện đó không quan trọng, ta một mực quý trọng muội, ta lúc nghe tổ
phụ muội hứa hẹn hôn sự liền vui mừng nhảy dựng lên, lòng như muốn nổ
tung. Hơn nữa...
Vô Tấn nhịn không được mà lầm bầm một câu:
- Ta vẫn chưa có được muội đây này...
Tô Hạm nghe hắn nói chân thành thì trong lòng vui mừng vô hạn, hơi
ngượng ngùng mà cúi đầu xuống nhưng sau khi nghe hắn nói câu cuối cùng
thì sửng sốt đột nhiên nàng phản ứng được khuôn mặt đỏ bừng vừa thẹn vừa giận quay người về.
Vô Tấn vội vàng nắm lấy nàng:
- Cửu Thiên.
Tô Hạm giãy dụa giận dữ nói:
- Chẳng lẽ huynh chỉ muốn có được cái đó sao?