Hoàng Tộc
Chương 2208 : Triệu tư mã (hạ)
Ngày đăng: 00:43 19/04/20
Quân sĩ rời đi, Vô Tấn từ trong túi lấy ra một chồng công văn. Đây là ghi chép của Mai Hoa vệ đối với Hoàng Phủ Võ Thực. Giám sát đối với
Hoàng tộc và quan ngũ phẩm trở lên từ bốn mươi năm trước. Theo phân
công, Mai Hoa vệ phụ trách giám thị Hoàng tộc, còn Tú Y vệ phụ trách
giám sát quan viên.
Cho nên mỗi một Hoàng tộc trong Mai Hoa vệ
đều có hồ sơ ghi chép, bao gồm Hoàng Phủ Vô Tấn hắn cũng có. Những ghi
chép này thật ra không phải là ghi chép từng lời từng bước thường ngày.
Cũng không quan tâm trong nhà đệ tử Hoàng tộc như thế nào.
Mà là
ghi chép các việc làm trong các trường hợp công khai có chút ảnh hưởng
của Hoàng tộc. Sẽ có người chuyên phục trách điều tra thăm hỏi tường
tận, sau đó ghi lại. Như Vô Tấn ở Bách Phú tửu lâu cùng đám người Hoàng
Phủ Anh Tuấn đấu đá. Mai Hoa vệ có hơn chục trang ghi chép điều tra.
Bình thường Hoàng tộc từ mười sáu tuổi bắt đầu lập hồ sơ. Cho nên ghi chép
của Hoàng Phủ Võ Thực đã có một chồng dày đặc rồi. Đây cũng là minh
chứng gián tiếp cho Hoàng Phủ Võ Thực thường ngày gây tai hoạ. Như những Hoàng tộc rất ít xuất đầu lộ diện, trên cơ bản sẽ không có ghi chép gì.
Vô Tấn cẩn thận duyệt từng trang từng trang. Hăn không vội thu thập năng
lực báo cáo của Mai Hoa vệ. Từ trong này tổng kết ra kết luận đối với
Hoàng Phủ Võ Thực, trong đó có một điều, tửu lượng của Hoàng Phủ Võ Thực là một cân rượu nho. Cái này là mốc điểm, nếu ít hơn hắn sẽ không say,
mà dựa vào ghi chép lúc tết Nguyên Tiêu năm trước, Hoàng Phủ Võ Thực say rượu đánh nhau trong tửu quán. Người điều tra thăm hỏi của Mai Hoa vệ
gặp chưởng quầy, bảo vệ, các khách nhân khác của quán rượu thu được lời
chứng. Hoàng Phủ Võ Thực ngày đó chỉ uống có nửa cân rượu, cho nên Mai
Hoa vệ đưa ra kết luận là, Hoàng Phủ Võ Thực hoàn toàn không có say, mà
Giáo uý. Nhưng năm năm qua, hắn chưa đặt chân đến cửa nha môn Kim Ngô
vệ. Hắn chỉ là Giao1 úy trên danh nghĩa.
Bao nhiêu năm hắn đều ăn chơi nhàn nhã, cùng một đám hồ bằng cẩu hữu trong Hoàng tộc ở kinh
thành tầm hoa vấn liễu. Nhiều năm hung hăng ngang ngược, sinh sống vô kỵ đã dưỡng hắn có tính cách tùy tâm sở dục, mà thân phận Hoàng tộc cao
cao tại thượng cùng với sự cưng chiều của mẫu thân khiến cho hắn không
biết sợ cái gì, hắn chưa gặp bất kỳ ngăn trở nào.
Hoàng Phủ Võ
Thực cực kỳ háo sắc, đặc biệt hắn thích nữ nhân da trắng. Đêm đó, Kinh
Nương da thịt trắng nõn giống hệt mỡ dê làm cho hắn ấn tượng sâu sắc.
Quan trọng hơn là, Kinh Nương là nữ nhân của Hoàng Phủ Vô Tấn. Hoàng Phủ Vô Tấn cướp hết tất cả những thứ thuộc về hắn, tước vị, quan chức, kế
thừa quân Tây Lương…. khiến cho hắn hận thấu xương.
Còn thân phận của Kinh nương chẳng qua là thị thiếp. Chiếm đoạt nàng sẽ không có vấn
đề gì. Như thế hắn có thể hung hăng tát cho Hoàng Phủ Vô Tấn một cái nhớ đời, trút bỏ ác khí trong lòng.
Đêm hôm đó, hắn nói việc này với phụ thân. Phụ thân chỉ nói một câu với hắn. Chỉ cần là nhằm vào Hoàng
Phủ Vô Tấn y đều ủng hộ, đây chính là ý trợ giúp. Hoàng Phủ Võ Thực nghĩ vừa có thể chiếm được nữ nhân xinh đẹp lại có thể làm nhục Hoàng Phủ Vô Tấn. Cớ sao không làm? Ngày hôm sau, hắn nhân cơ hội Hoàng Phủ Vô Tấn
kiểm tra quân doanh mà mò đến.
Chỉ đáng hận là Hoàng Phủ Vô Tấn
cực kỳ giảo hoạt, đã đưa Kinh Nương đi. Khiến hắn thế nào cũng tìm không được. Nhưng Hoàng Phủ Võ Thực không can lòng, hắn tin rằng Kinh nương
vẫn ở trong kinh thành. Chỉ cần ở trong kinh thành, hắn sẽ có cách tìm
được.