Hoàng Tộc
Chương 2210 : Thị uy Hoàng Phủ Võ Thực(hạ)
Ngày đăng: 00:43 19/04/20
Thân hoàng hậu hiểu rõ địa vị của Thái hậu trong lòng Hoàng thượng
hơn ai khác, đó là người duy nhất trong thiên hạ có thể thay đổi được
quyết định của Hoàng đế.
Thân hoàng hậu đi tới cửa Thủy Dao cung, vừa lúc nhìn thấy lão thái giám bên cạnh Hoàng đế Mã Nguyên Trinh từ
trong cung vội vàng đi ra.
Mã Nguyên Trinh là tâm phúc mà Hoàng
đế tín nhiệm nhất, ngay từ khi Hoàng đế còn trẻ, Mã Nguyên Trinh đã ở
bên cạnh, hầu hạ hắn mấy chục năm. Đặc biệt là Mã Nguyên Trinh đã từng
đi học, có thể biết chữ, có lúc còn giúp hắn phê duyệt tấu chương, hơn
nữa Mã Nguyên Trinh này còn là thái giám duy nhất hầu hạ bên giường của
Hoàng Thượng.
Trong trí nhớ của Thân hoàng hậu, buổi tối đầu tiên nàng tiến cung, Mã Nguyên Trinh này cũng hầu hạ bên cạnh giường của
Hoàng đế, như thế có thể thấy được sự tín nhiệm của Hoàng đế đối với
người này.
Thân hoàng hậu vội nghênh đón nói:
- Mã tổng quản!
Mã Nguyên Trinh bảo dưỡng rất tốt, nhìn bề ngoài rất trẻ, kỳ thực lão đã
sáu bảy mươi tuổi rồi, hắn thấy Hoàng hậu tới liền dừng bước, tiến tới
khom người nói:
- Thỉnh an Hoàng hậu nương nương!
Thân hoàng hậu không dám tự cao tự đại với Mã Nguyên Trinh, nàng mỉm cười hỏi:
- Mã tổng quản đi đâu vậy?
Mã Nguyên Trinh bất đắc dĩ cười nói:
- Ta đi Lan Lăng Vương phủ nhìn một chút. Hôm nay Thái hậu ở nơi đó,
Hoàng thượng không yên tâm, bảo ta đi chăm sóc Thái hậu. Thái hậu cũng
thật là, tuổi cao như vậy rồi, còn vì cháu chắt mà lo lắng.
- Hoá ra là như thế, thật ra ta cùng muốn đi dự hôn lễ của Lan Lăng Vương
phủ. Mã tổng quản, ông cảm thấy Hoàng thượng sẽ phê chuẩn không?
vệ đội rước dâu.
Trong chủ đường Vương phủ được sắp xếp rất trang hoàng, một chữ “Hỷ” lớn được treo ở giữa, trong đại đường bày hơn ba
trăm bàn tiệc, từng đoàn cung nữ bận rộn bưng những món ăn và rượu lên.
Tất cả những món ăn đều do Ngự Thiện trong nội cung làm, lần này Hoàng
thái hậu làm chủ hôn, tất cả chi phí đều do người chi trả. Vì chuẩn bị
hôn lễ lần này, người gần như lấy ra hai phần tích cóp của mình. Riêng
lễ vật rước dâu bà đưa cho Tô gia, giá trị châu báu gần mười vạn lượng
bạc.
Dùng Hoàng thái hậu mà nói, là vì một nhân tình xưa kia với
Lương Vương. Còn Lan Lăng quận vương cũng không có khách khí. Nhận tâm ý của Hoàng thái hậu, trên thực tế, trong lòng y rõ hơn ai hết, Hoàng
thái hậu làm tất cả là vì tưởng niệm Thái tử Thiên Phượng, bà dồn hết
tình cảm cho Vô Tấn. Thực tế việc này chính là Hoàng thái hậu đang lấy
vợ cho cháu.
Hoàng Phủ Cương được sự dìu đỡ của Bảo Châu, trong
đại sảnh chầm chậm xem xét tình huống tiệc rượu. Hôm nay sẽ có hàng
nghìn tân khách đến tham dự hôn lễ, cùng với việc tổ chức thọ yến của Tề gia không giống. Các tân khách đến tham dự hôn lễ đều là quan viên tam
phẩm trở lên và quý tộc. Tổng cộng phát ra ba trăm hai mươi tấm thiệp
mời. Trên thiệp mời mỗi nhà ba người đến.
Tuy Vô Tấn không phải
là ruột thịt của Hoàng Phủ Cương. Nhưng trong lòng Hoàng Phủ Cương đã
coi hắn là cháu trai của mình. Hôm nay đích tôn thành hôn, trong lòng
hắn rất vui mừng.
Hoàng Phủ Cương đang ngồi trên ghế. Nói với Bảo Châu ở bên cạnh:
- Con không cần thiết phải theo ta. Ta ở đây nghỉ ngơi một lúc. Con đi
xem Vô Tấn, xem hắn chuẩn bị xong chưa. Lúc đón dâu đến nhắc ta một
chút.
- Vâng, con đi ngay.
Bảo Châu đang muốn đi, Hoàng Phủ Cương lại nghĩ đến một việc. Vội vàng kêu nàng lại:
- Đúng rồi, huynh muội Trần Anh có tin tức gì không?