Hoàng Tộc

Chương 2224 : Lạc kinh có loạn(hạ)

Ngày đăng: 00:43 19/04/20


Mưa đã ngớt rồi, Điền Hưng xoay người xuống ngựa nghiêm nghị quát:



- Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?



Đô úy thủ thành tiến lên nơm nớp lo sợ nói:



- Đại tướng quân của đông cung lục suất trúng tên mà chết, bọn họ trả thù cho nên thế cục không kiểm soát được.



- Tên khốn này.



Điền Hưng giận dữ nắm lấy vạt áo của hắn mà hỏi:



- Là ngươi hạ lệnh bắn tên sao?



Gã đô úy cuống quít khoát tay nói:



- Không, ty chức không làm... ty chức đã điều tra, dưới tay ty chức không có ai bắn tên không biết là ai bắn lén.



- Tên khốn ngươi dồn ta vào chỗ chết rồi, đã bắn chết bao nhiêu người?



- Bẩm tướng quân chúng ta chết hơn một trăm người đối phương cũng tương tự.



Điền Hưng tỉnh táo lại, thủ thành binh sĩ sẽ không lỗ mãng như vậy trong chuyện này tất nhiên là có vấn đề, là có người cố ý khơi mào xung đột.



- Truyền mệnh của ta, trên thành không cho phép bắn tên, đồng thời phá hỏng cửa thành, không cho phép bọn họ tiến tới.



Điền Hưng trở mình lên ngựa nhanh chóng chạy khỏi hoàng cung.



Trời dần dần sáng mọi người biết chuyện đều lo nghĩ, tuy nhiên lúc này bọn họ đã thư giãn rồi, không lâu sau hừng đông, Long Lân đại điện truyền tới tin tức trọng yếu, hoàng thượng đã tỉnh, cho dù vô cùng suy yếu nhưng nhờ sự cứu giúp của các ngự y, tính mạng của hoàng thượng không đáng lo nữa.



Điều này khiến cho mọi ngươi thở phào mộ thơi.



Sáng sớm khi mặt trời chiếu vào, Đại Ninh vương triều hoàng đế Hoàng Phủ Huyền Đức đã thức tỉnh lần thứ hai, tinh thần của hắn đã tốt hơn khá nhiều, đã có thể nó chuyện.



Các ngự y đều đi ra, bên cạnh Hoàng Phủ Huyền Đức chỉ còn lại tâm phú của hắn là hoạn quan Mã Nguyên Trinh.



- Tình huống hôm qua thế nào?




Hoàng Phủ Hằng trong lòng cảm thấy may mắn, hắn lộ ra vẻ vui mừng mà nói:



- Vậy thì tốt, thật sự là phúc của Đại Ninh triều.



Hắn lại hỏi:



- Vậy ta có thể đi gặp phụ hoàng được không?



- Hồi bẩm tướng quốc tối hôm qua không có gì dị thường, chỉ có hai người rời khỏi thành một là Tề vương một là Hoàng Phủ Vô Tấn, còn có thê tử của y.



Tề vương rời khỏi kinh thành nằm trong dự định của Thân Quốc Cữu nhưng Hoàng Phủ Vô Tấn cũng rời khỏi kinh thành khiến cho Thân Quốc Cữu vượt quá dự kiến, y nở ra nụ cười, tiểu tử này đêm tân hôn cũng không để ý, xem ra rất cảnh giác, bỗng nhiên y nghĩ tới một chuyện liền nhướn mày hỏi:



- Hắn làm sao có thể rời khỏi thành?



Tề vương có kim bài thì không nói nhưng Hoàng Phủ Vô Tấn làm sao có thể rời khỏi thành, điều này khiến cho y rất kinh ngạc.



- Bẩm tướng quốc thuộc hạ đã hỏi qua giáo úy, hắn nói Hoàng Phủ Vô Tấn dùng kim bài của Giang Các lão của Mai Hoa vệ.



- Kim bài của Giang các lão?



Thân Quốc Cữu trong lòng vô cùng kinh ngạc, Hoàng Phủ Vô Tấn từ lúc nào thì quen Giang Các lão? Giang Các lão chính là tâm phúc của hoàng đế, chẳng lẽ là ý của thái hậu?



Thân Quốc Cữu lại hỏi:



- Vậy người bắm chết Phạm Tự đã điều tra chưa?



- Bẩm tướng quốc thuộc hạ có thể xác định một điều mũi tên này phát ra từ góc độ bắn lén, nhất định là do một binh lính bắn ra nhưng là ai bắn thuộc hạ tạm thời chưa tra ra, tuy nhiên lực đạo mũi tên này vô cùng mạnh mẽ, ngay cả thuộc hạ cũng không làm được, cho thấy tên lính này không phải người thường.



- Mệnh cho Điền Hưng từng bước tìm hiểu, nhất định phải tra cho ra người này là ai.



Thân Quốc Cữu nghiến răng nói.



..........



Buổi sáng Hoàng Phủ Vô Tấn mang thê tử của mình trở về quân doanh, xe ngựa dừng trước Tô phủ, hôm nay là ngày đầu tiên sau đêm tân hôn hắn về nhà mẹ đẻ.