Hoàng Tộc

Chương 2260 : Mai Hoa vệ tấn công (hạ)

Ngày đăng: 00:43 19/04/20


Mười mấy tiểu nhị nâng thùng cháo và sọt đầy bánh bao phân phát thức ăn cho người xếp hàng. Tề Đại Phúc suy tính rất cẩn thận, còn riêng chuẩn bị vài chục ghế gập nhỏ cho người lớn tuổi dùng.



Lý trí tỉnh táo lại, rất nhiều thương nhân từ bỏ rút tiền. Đối với thương nhân thì cái giá lấy lại tiền rất đắt, không chỉ ý nghĩa họ tổn thất món lợi lớn, hơn nữa rất có thể không bao giờ mượn được tiền Tề Đại Phúc để kinh doanh được nữa.



Ngay lúc này, trong đám người xôn xao. Chỉ thấy mấy con cháu Tề gia dìu lão gia chủ Tề Vạn Niên ra mặt. Mười năm trước Tề Vạn Niên luôn ở Giang Ninh phủ, có không ít người từng thấy mặt, đều chào hỏi lão.



- Tề lão gia, thân thể còn khỏe mạnh a!



- Nhờ ơn các vị, thân thể ta rất tốt. Không phải có tin đồn Tề gia ta bị xét nhà sao? Nếu thật sự là vậy thì ta còn xuất hiện tại đây không?



Tề Vạn Niên dùng sự thật chắc chắn vạch tin đồn vớ vẩn. Trong đám người bàn tán sôi nổi, đích thật là vậy, rất rõ ràng việc này chỉ là tin đồn. Có nhiều người trong lòng bắt dầu chần chờ. Không đến kỳ đã lấy lại tiền, sẽ tổn thất rất nhiều lợi nhuận.



Lúc này Tề Vạn Niên đứng trên một cái bàn, lớn giọng nói với mọi người:



- Các vị hương thân, Tề gia là đại hộ nộp thuế số một triều đình, Tề gia kinh doanh tuân theo pháp luật, dù thế nào thì triều đình không thể kê biên tài sản Tề gia. Mọi người yên tâm đi, căn cơ của Tề gia ở Giang Ninh phủ, ta lấy danh dự hai trăm năm của Tề gia bảo đảm với mọi người, tiền mọi người tồn trong Tề Đại Phúc tuyệt sẽ không bị tổn thất!



Lời của Tề Vạn Niên khiến đám người vỗ tay. Có người hét lớn:



- Lão gia, ta tin tưởng Tề gia. Ta không lấy tiền, đợi đến kỳ ta lại lấy tiền lời.



Người gửi tiền này hô to với mọi người:



- Mọi người đừng hồ đồ, vốn không có việc gì đâu, lấy tiền rồi thì sẽ không còn lợi tức nữa.




Tề Phượng Vũ thi lễ hướng tổ phụ, vội vàng rời đi. Lúc này tân nhậm thiểu doãn Trương Dung dẫn theo mấy nha sai bước nhanh đi tới.



Hơn mười ngày trước Trương Dung mới nhậm chức, gã vừa tới Giang Ninh làm quan liền gặp phải việc đập phá nghiêm trọng cỡ này. Dựa theo chức trách quân công, gã là người phụ trách hộ tịch, thổ địa nông nhiệp, lần này gặp phải việc bùng nổ tiền trang chủ yếu là khối tài chính và thuế vụ Thân Uyên phụ trách. Đập phá tiền trang có hơn mười người chết, hơn trăm người bị thương. Kiến trúc bị hủy bị thiêu, tổn hại nghiêm trọng. Dù đó không phải phạm vi chức trách của gã nhưng ý thức trách nhiệm làm quan vẫn khiến gã cảm thấy áp lực rất lớn. Gã không ở một bên xem kịch vui, từ sáng đến giờ gã tựa như người chữa lửa khắp nơi trấn an dân chúng, bình ổn phẫn nộ. May là tình thế dần ổn định không có náo động lớn hơn, khiến dây thần kinh căng thẳng hơi thả lỏng ra.



Trương Dung cũng nhìn thấu sự việc tiền trang lần này là kết quả thế lực đứng sau ba cửa hàng tranh đấu. Đặc biệt là gã vừa nhận được thư của phụ thân, nói hoàng thượng quyết định thu thuế nặng với hai cửa hàng Đông Lai và Bách Phú, muốn gã chú ý bên Sở Châu rất có thể sẽ xảy ra chuyện. Quả nhiên bị phụ thân nói trúng, khiến Trương Dung không thể không bội phục ánh mắt của phụ thân.



Hôm nay là lần thứ hai Trương Dung đến Tề Đại Phúc tiền trang. Buổi sáng gã có đến một lần, giúp đỡ Tề gia khuyên bảo mã đầu công nhân trấn Lâm Giang, bây giờ lại đến để xem xét tình hình Tề Đại Phúc.



- Hôm nay lão gia chủ bị sợ hãi!



Trương Dung tiến lên trước chắp tay cười nói:



- Bây giờ tình hình Tề Đại Phúc sao rồi?



Tề Vạn Niên đáp lễ, cảm khái nói:



- Đa tự Trương thiểu doãn quan tâm, hôm nay Tề Đại Phúc may mắn tránh thoát một kiếp.



- Chỉ cần qua nạn kiếp này thì chắc là không có việc gì. Sự việc hôm nay rõ ràng là do tin đồn mà ra, đáng tiếc dân chúng không lý trí bị tin đồn dụ hoặc. Hai nhà Đông Lai, Bách Phú tiền trang bị tổn thất nghiêm trọng, nghe nói bị cướp hơn năm mươi vạn lượng bạc.



- Trương đại nhân, thật ra tổn thất không chỉ là năm mươi vạn lượng mà thôi.