Hoàng Tộc

Chương 2263 : Xác khô (hạ)

Ngày đăng: 00:43 19/04/20


Thân Kỳ Võ vô cùng hối hận, hấp tấp đuổi theo sau lưng Vô Tấn, nói:



- Điện hạ, ta xin lỗi điện hạ!



Lần này Vô Tấn dừng bước, quay đầu liếc gã một cái, mỉm cười nói:



- Tuy ta kêu một tiếng Thân huynh nhưng chỉ là loại lễ phép, biểu thị chúng ta từng có chút giao tình. Ngươi nên hiểu, ta là Lương Tự vương mà phụ thân ngươi chỉ là Thân quốc công. Dựa theo lễ chế triều đình, tước thấp hơn ba phẩm phải hành lễ quỳ lạy. Những điều này ta có thể không để ý, nếu ngươi đại biểu phụ thân ngươi bàn với ta, vậy nên giống phụ thân ngươi, thông minh một chút, rộng lượng một chút, không cần che giấu cái gì với ta. Thân huyện lệnh, ta cũng hy vọng ngươi có thể thay thế Thân Uyên, nhưng ít ra tâm trí ngươi phải trưởng thành và lão luyện quan trường xứng đôi với chức vị thiểu doãn đã, ngươi hiểu chưa?



Thân Kỳ Võ mặt đầy xấu hổ, cúi gập người thi lễ với Hoàng Phủ Vô Tấn:



- Cảm ơn điện hạ dạy bảo, ta đã hiểu, xin điện hạ lại cho ta một cơ hội.



Vô Tấn khoát tay:



- Tất cả mọi người ra khỏi tiểu viện!



Binh sĩ Mai Hoa vệ lần lượt ra ngoài, mấy nha sai cũng đi theo. Trong viện chỉ còn lại hai người họ.



Vô Tấn nói:



- Ngươi nói đi!



Vốn Thân Kỳ Võ định nói ‘đi vào phòng nói chuyện’ nhưng gã cắn chặt môi, không thốt ra khỏi miệng. Gã nhớ tới phụ thân từng ở trên bậc thang ngoài cửa nói một ít chuyện cực kỳ bí ẩn, gã nhất định phải chậm rãi học cách đo lường trên quan trường.



Gã lau mồ hôi trên trán, nhỏ giọng nói:



- Chắc điện hạ rất quen thuộc thế cục kinh thành, ta nói cho điện hạ biết, Nam Sơn phái không chỉ ủng hộ Sở vương, thật ra họ cũng ủng hộ thái tử.
- Nơi này có thủy đạo thông đến Tề phủ sao?



- Có thể trước đến Trường Giang rồi chuyển sang, giống như phủ đệ các ngươi cũng có thể đi thuyền lại đây.



Tin tức này khiến Tô Hàm rất vui, sau này cô có thể trực tiếp đi thuyền ra rồi.



Lúc này một hiệu úy tiến lên thi lễ nói:



- Phu nhân, đô đốc mời các ngươi lên thuyền.



- Chúng ta đi thôi!



Tô Hàm ngoái đầu nói với mọi người, lại nhiệt tình kéo tay Tề Phượng Vũ.



- Hiện giờ ngươi mặc kệ mớ ngân lượng đi, cùng ta lên thuyền nào.



Tề Phượng Vũ gật đầu:



- Ừ!



Mọi người cùng đi đến cầu thang.



Trên thuyền lớn, Vô Tấn khoanh tay nhìn chằm chú bọn họ lên thuyền, khóe môi lộ nụ cười ấm áp.



Nửa canh giờ sau, chiến thuyền cự vô bá kéo buồm trắng, chậm rãi khởi động, tại hơn một trăm chiến thuyền hộ vệ chạy hướng quận Đông Hải.