Hoàng Tộc
Chương 2281 : Đoàn binh áo trắng (thượng)
Ngày đăng: 00:44 19/04/20
Không ngờ Giang Ninh phủ phát sinh hiện tượng tễ đoái ba tòa Đông Lai tiền trang thì hai tòa đã biệt đốt trụi khiến cho bọn họ không thể không thay đổi kế hoạch, tới Duy Dương huyện lấy bạc để Mai Hoa vệ phát hiện.
Hai gã thám tử Mai Hoa vệ cũng đồng thời phát hiện ra chiếc thuyền lớn của Lý Bạch Sa. Bọn họ biết rõ, Lý Bạch Sa không trở về Duy Dương huyện nữa liền phát ra thư bồ câu khẩn cấp.
Hoàng Phủ Vô Tấn khoát tay chậm lại, đám đề kỵ liền thả chậm tốc độ hướng ba dặm bên ngoài là có thể thấy được họ, một thân binh giáo úy cất tiếng nói:
- Ta mang hai huynh đệ đi vào trong trấn nhìn xem, ngươi mang các huynh đệ tìm kiếm chỗ bí mật gần đây, không để cho ai phát hiện.
Lạc Thắng gật đầu dẫn đội kỵ binh đi vào trong một con đường nhỏ, Vô Tấn thì cùng với hai gã Mai Hoa quân vệ thay Đóa đổi quần áo hướng về phía thị trấn mà đi tới.
Thải Thạch Trấn là một tòa gò núi trầm trọng, ở đây nước chảy xiết, địa thế hiểm yếu, từ xưa đã là vùng chế tạo binh khí nổi tiếng.
Bởi vì nơi này bốn phía giao thông cho nên trấn rất phồn hoa thương nhân nối liền không dứt, khách sạn thanh lâu tửu quán trà lâu... ở đâu cũng nhìn thấy được.
Vô Tấn mang theo hai gã quân sĩ dọc theo phố mà tìm mục tiêu ở dọc đường người náo nhiệt vô cùng, buôn bán cũng vô cùng tấp nập.
Tuy triều đình đã nghiêm cấm mua bán sinh thiết nhưng đạo cấm này ở đây đã có từ mấy năm trước cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ nghiêm khắc chấp hành, Thất Thải trấn này cũng dùng buôn bán sinh thiết làm chủ nghiệp, tự nhiên coi đạo cấm này giống như giấy lộn, quan phủ cũng mắt nhắm mắt mở, chỉ cần kinh thành không phái người tới điều tra thì bọn họ coi như không biết có đạo lệnh cấm này.
- Tướng quân đi tới đây.
Một gã quân sĩ nhìn thấy ở trước mặt là một khách sạn, trên biển ghi hai chữ Duyệt Lai, chính là khách sạn mà bọn họ muốn tới.
Vô Tấn mang theo hai tên lính đi vào, vừa vặn Mai Hoa vệ phụ trách theo dõi đi ra bọn họ trước mặt gặp nhau quân sĩ sửng sốt một chút rồi nhanh chóng bước lên thi lễ:
- Tham kiến tướng quân.
Mau đứng lên không chừng bị người khác nhìn thấy.
Quân sĩ gật đầu chỉ vào phía trong ở trong phòng không có người Vô Tấn liền hỏi:
- Đồng bạn của ngươi ở đâu?
- Đa tạ lão đầu đã cứu huynh đệ của ta, thỏi bạc này là ta tạ ơn ông.
Lái xe ngẩn cả người nhìn chằm chằm vào thỏi bạc, hắn sống tới giờ lớn như vậy mới phát hiện ra thỏi bạc lớn như thế, sau nửa ngày hắn nuốt nước bọt.
- Bạc này, toàn bộ cho ta?
Vô Tấn không có tâm tư nhiều lời với hắn liền đe thỏi bạc dúi lại:
- Lão hán ông trở về đi.
Lái xe cầm thỏi bạc nặng trịch trên tay, trong lòng có cảm giác xấu hổ bỗng nhiên ông cười khan một tiếng giải thích:
- Đoán chừng vị huynh đệ kia chắc là bị đoàn binh áo trắng gây thương tích.
Vô Tấn đã chuẩn bị vào nhà rồi nghe thấy những lời này thì dừng bước quay đầu lại hỏi:
- Đoàn binh áo trắng gì?
- Đại gia không biết sao, chúng ta ở gần Sào hồ, nhà của ta ở dưới chân núi, ta biết rõ trong khe núi có một tòa nông trường, trong nông trường có mấy nghìn binh tốt áo trắng nghe nói ở Sào Hồ phía tây cũng có một tòa nông trường cũng có vài nghìn người trong đó bọn họ cầm cung đao thương tên, vô cùng hung ác, không thể trêu vào huynh đệ của đại gia chắc là bị bọn họ bắn bị thương.
Tin tức này khiến cho Vô Tấn nghĩ tới chuyện mà thái tử phó thác cho hắn, truy tra chỗ nuôi tư binh của Sở vương ở sở châu, hắn thầm nghĩ, chẳng lẽ những binh sĩ áo trắng này...
- Lão hán binh sĩ áo trắng là ngươi phở đâu, khẩu âm là bản xứ hay chỗ khác?
- Ta nghe bọn họ nói chuyện rất nhiều, khẩu âm rất phức tạp phần lớn là người phương bắc.
Vô Tấn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Huyện thái gia các ngươi có biết những binh lính áo trắng này không?