Hoàng Tộc
Chương 2284 : Binh lính áo trắng (thượng)
Ngày đăng: 00:44 19/04/20
Hoàng Lão Nha giống như nhụt chí, tê liệt ở trên mặt ghế sắc mặt xám trắng, bờ môi run rẩy:
- Ngươi... hỏi đi.
Vô Tấn tập trung lại nhìn chăm chú vào hắn rồi hỏi:
- Chuyện thứ nhất ta muốn biết hai ngày vừa rồi người mua sinh thiết có phải là Lý Bạch Sa hay không? Bọn họ có bao nhiêu người khi nào thì rời đi.
Hai ngày qua người mau tinh thiết rất nhiều.
- Chát.
Một cái tát hung hăng giáng lên trên mặt của Hoàng Lão Nha, một luồng máu chảy ra từ miệng của hắn.
Vô Tấn lạnh lùng nói:
- Cho ngươi mặt mũi mà còn không biết điều, người đâu giết một đứa con trai của hắn đi.
Một tên binh lính bước ra ngoài chỉ nghe sau đó truyền tới một tiếng hét thảm, Hoàng Lão Nha toàn bộ sụp đổ, co quắp ngồi xuống đất, hai tay nắm lấy óc, Vô Tấn một lần nữa lạnh lùng nói:
- Ta biết ngươi có năm đứa con trai, ngươi nói sai một câu ta giết một đứa, khi nào chết hết con thì giết tới cháu, ta không tin là miệng ngươi cứng hơn cả đao của ta.
- Ta nói...
Thanh âm của Hoàng Lão Nha run rẩy:
- Người tới đúng là Lý Bạch Sa, hắn chính là khách hàng cũ của ta, ở Thải Thạch trấn bọn họ có tổng cộng một trăm lẻ năm người, năm người ở tại quý phủ, 100 người thì ở trên thuyền, hiện tại trên thuyền đã có 70 mươi vạn cân tinh thiết, tối ngày mai có thể đưa nốt ba mươi vạn cân, bọn họ sẽ trở về.
- Lý Bạch Sa thì sao khi nào hắn trở về?
Vô Tấn híp mắt dò xét thương hội này, cửa của thương hội rất nhỏ chỉ đủ cho một chiếc xe ngựa đi vào, nhưng có thể nhìn ra được đằng sau chiếm diện tích tương đối lớn, tựa hồ là có vài tòa nhà kho, chắc chắn phải nhiều hơn bảy tám mẫu.
Lúc này chưởng quỹ đã đi lên, quân sĩ giới thiệu với hắn:
- Vị đại gia này chính là tổng tiêu đầu, họ Hoàng Phủ đây là quốc họ có dính dáng tới quý tộc, tổng tiêu đầu hỏi ngươi mấy câu cam đoan sinh ý của ngươi sẽ thịnh vượng may mắn.
Chưởng quỹ cười tươi đáp:
- Đúng thế, hôm nay các vị là người đầu tiên, sinh ý của chúng ta sẽ náo nhiệt.
Vô Tấn lấy ra một đĩnh bạc một trăm lượng đặt ở trên bàn.
- Chưởng quỹ mời ngồi.
Hai mắt của chưởng quỹ tròn xoe, bạc trắng ai mà không thích, hắn ngồi xuống cười nói:
- Tổng tiêu đầu muốn gì vậy?
- Là thế này.
Vô Tấn chậm rãi nói:
- Lần này ta tới Lư Giang huyện là nhận được sự ủy thác của m ột người, muốn mua binh khí thượng phẩm, nhưng chưởng quỹ cũng biết, binh khí là hàng cấm chỉ có thể thông qua con đường bình thường mua sắm không biết chưởng quỹ có thể chỉ cho ta một con đường sáng hay không?
Nói đến đây Vô Tấn đem thỏi bạc đẩy về phía trước, hắn một mực tin chắc, có tiền là có thể xui ma khiến quỷ.
- Nếu như chưởng quỹ nói được thì thỏi bạc này chính là tiền thưởng hôm nay.