Hoàng Tộc
Chương 2304 : Bạch phát lão giả(thượng)
Ngày đăng: 00:44 19/04/20
Bạch Phát Lão Giả đúng là nội vệ Các lão Giang Yêm, hắn cũng cười ha ha nói:
- Tự Lương Vương điện hạ ở Sở Châu phong quang vô hạn, trong Kinh thành lúc nào cũng có thể nghe được tin tức của ngươi.
- Đó cũng không phải là chuyện tốt, ha ha! Mời Các lão cùng Trưởng sử vào trong phủ.
Vô Tấn mời hai người vào trong phủ, hắn đương nhiên biết rõ, Giang Yêm là vì Tấn An tụ hội mà đến, ba người tới ngoại thư phòng của Vô Tấn bên ngoài ngồi xuống, một nha hoàn dâng trà cho bọn hắn, Giang Yêm uống một ngụm trà nóng, mở miệng nói trước:
- Ta lần này ra kinh lấy cớ là xem xét Tú Y vệ cùng Mai Hoa vệ các nơi, vừa mới từ Quảng Lăng quận tới.
- Hoàng Phủ Anh Tuấn ở Quảng Lăng lăn lộn như thế nào?
Vô Tấn cười hỏi.
- Hắn khống chế được Tú Y vệ rồi, nhưng nghe nói quan hệ giữa hắn và Quảng Lăng quân phủ không tốt lắm.
Giang Yêm nhìn thoáng qua Chu Tín cười nói:
- Khả năng Chu Trưởng sử hiểu rõ tình huống hơn ta.
Chu Tín thản nhiên nói:
- Người này tâm thuật bất chánh, tư lịch lại không đủ, đến Quảng Lăng muốn đoạt quyền đổi tướng, muốn dùng quan quân của Tú Y vệ đến đảm nhiệm các vị trí trọng yếu của quân phủ, kết quả không có thành công, Đô úy quân phủ làm sao có thể còn nghe lệnh y. Hơn nữa lúc trước Vũ Hóa Minh trị binh không nghiêm, ở Quảng Lăng đã xảy ra huyết án Tú Y vệ giết chết binh sĩ quân phủ, cuối cùng không giải quyết được gì, Tú Y vệ cùng quân đội địa phương mâu thuẫn rất lớn, hắn rất khó điều hòa mâu thuẫn của hai chi quân đội .
Vô Tấn nhẹ gật đầu:
- Ý kiến mọi người như thế nào?
Vô Tấn trầm giọng hỏi.
- Ý kiến mọi người là lấy đại cục làm trọng, tôn trọng Trần đảo chủ, đi Lưu Cầu đảo hội họp.
Giang Yêm lại nói:
- Tuệ Minh thiền sư nói, có thể là nguyên nhân bởi vì Trần đảo chủ trường kỳ ở hải ngoại, hắn cảm giác mình bị Tấn An hội biên giới hóa, cho nên trong lòng có chút bất mãn, chúng ta ưng thuận để hóa giải tâm tình của hắn. Cho nên mọi người nhất trí đồng ý đi Lưu Cầu đảo, hiện tại chờ ý tứ của chúa công.
- Ý tứ của ta?
Vô Tấn hừ một tiếng:
- Ý của ta là không đi, một là Trần gia tới, hai là không có bọn hắn tham gia, đây là hội nghị ta triệu tập, Trần gia rõ ràng không cho ta biết mà đổi địa phương, bọn hắn còn đem ta để vào mắt sao?
Giang Yêm cùng Chu Tín thấy Vô Tấn tức giận, đều không dám lên tiếng. Vô Tấn chắp tay sau lưng, đi tới đi lui trong phòng, trong nội tâm rất căm tức, kỳ thật hắn đoán được Trần gia còn có một mục đích khác, bọn họ là muốn thành lập nước độc lập, dùng việc trợ giúp mình làm điều kiện, hoặc là nói bọn hắn sợ mình cướp đi quân quyền của bọn hắn.
Vô Tấn chậm rãi tỉnh táo lại, kỳ thật chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách Trần Chí Đạt, dù sao đã qua bốn mươi năm, hắn không phải máy móc, cũng có thất tình lục dục, tự nhiên cũng sẽ vì mình, vì gia tộc của mình mà cân nhắc, mình cũng không có quyền bắt bọn hắn thuần phục vô điều kiện.
Nghĩ vậy, Vô Tấn quay người hướng hai người nói:
- Được rồi! Vậy theo ý tứ của Trần gia.