Hoàng Tộc

Chương 2339 : Hàn đại nhân (hạ)

Ngày đăng: 00:44 19/04/20


Một tháng trước, chính là hắn phát hiện thuế ngân thiếu hụt nghiêm

trọng, hắn sợ tới mức hoảng hồn, bởi vì dựa theo quá trình, Giang Ninh

thuỷ quân muốn lãnh thuế ngân, nhất định phải có hắn xét duyệt ký tên.

Hắn có chức trách giám sát, nhưng vấn đề là ở chỗ thuế ngân bị Hoàng Phủ Vô Tấn chuyển vào Sở Châu Diêm Thiết Chuyển Vận Ti, hơn nữa thủ quản

kho bạc lại là người của Mai Hoa vệ, cho nên thuế ngân ra vào không đến

lượt hắn phê duyệt. Đến khi hắn phát hiện thuế ngân thâm hụt, ngàn vạn

thuế ngân chỉ còn lại không tới hai trăm vạn lượng. Lúc này Dư Nghiễm

Tài mới ý thức được vấn đề nghiêm trọng. Hắn một mặt ra lệnh tất cả quận huyện không được chuyển bạc tới Giang Ninh phủ, mặt khác thu hồi tất cả sổ sách của Sở Châu Hộ bộ phân tư, đồng thời hướng triều đình vạch tội

Hoàng Phủ Vô Tấn tham ô thuế ngân.



Trải qua một tháng kiểm tra

đối chiếu sự thật, bọn hắn rốt cục biết được Hoàng Phủ Vô Tấn thành lập

Tấn Phúc Ký thương hội, mua thấp bán cao, bí mật tham ô thuế ngân. Không ngờ đêm nay một mồi lửa, đã đem tâm huyết cùng tất cả căn cứ chính xác

của một tháng qua thiêu hủy, hắn gấp đến độ hai chân muốn lao về phía

trước.



Hắn chạy vội tới trước mặt Thân Kỳ Võ hô to:



- Thân thiểu doãn, nhất định phải lấy được công văn bên trong, bên trong Công Văn Lâu có rất nhiều tư liệu tuyệt mật trọng yếu.



Công Văn Lâu cũng là tầng lầu cao nhất trong nha một, nương tựa nhà kho, lúc này, nó đã hoàn toàn bị đại hỏa nuốt sống, Thân Kỳ Võ lắc đầu: xem tại

TruyệnFULL.vn



- Dư đại nhân, không phải là ta không

muốn cứu hoả, Công Văn Lâu bên cạnh nhà kho, đã cháy một canh giờ, bên

trong toàn bộ là gỗ và giấy, ngươi cho rằng đồ vật bên trong còn có thể

bảo vệ được sao?



- Thế nhưng mà…



Dư Nghiễm Tài gấp đến độ dậm

chân, những sổ sách kia là chứng cớ, giờ toàn bộ đã bị thiêu hủy, hắn

phải hướng triều đình bàn giao như thế nào đây. Đã xong, con đường làm

quan của hắn đã xong, hắn cơ hồ muốn khóc ra thành tiếng:



- Thân thiểu doãn, ngươi thử một lần đi! Nói không chừng còn có vài thứ chưa cháy.




- Là có người vì tiêu hủy chứng cớ, phóng hỏa đốt lâu, ta khó thoát khỏi

tội, nhưng tội cũng không bằng kẻ dám tham ô mấy trăm vạn lượng thuế

ngân.



Hoàng Phủ Vô Tấn biến sắc, lạnh như băng nhìn hắn, gằn từng chữ:



- Ngươi dám vu oan bổn Vương, dao động quân tâm của ta?



Dư Nghiễm Tài cũng bất chấp nhiều như vậy:



- Sự thật như thế, chờ Trần đại nhân đến, kiểm kê Vật Tư, thẩm tra đối

chiếu thuế ngân thực tế, chân tướng hết thảy liền rõ ràng.



Vô Tấn vốn định dùng cớ dao động quân tâm giết hắn, bỗng nhiên nội tâm xoay chuyến, liền khinh thường cười nói:



- Rất tốt, đến lúc đó chúng ta tới từng nơi thẩm tra đối chiếu thực tế.

Chỉ là của ta muốn nói cho ngươi, ta có rất nhiều vật tư quân dụng đều

không ở Giang Ninh, có thể rất hao phí thời gian, ngươi có chuẩn bị tốt

chưa hả?



Dư Nghiễm Tài cắn răng nói:



- Ta có rất nhiều

thời gian, một ngày không được thì một tháng, một tháng không được thì

ba tháng, chỉ cần ngươi không lấy thế đè người, ta nhất định sẽ tra rõ

ràng.



Hoàng Phủ Vô Tấn ánh mắt híp lại:



- Tốt! Ta cũng không lấn ngươi quan nhỏ, chúng ta lấy sự thật mà nói.



Hắn vung tay lên:



- Chúng ta đi!