Hoàng Tộc

Chương 162 : Chiến đấu với Ảnh võ sĩ (thượng)

Ngày đăng: 00:40 19/04/20


Quan Hiền Câu cúi xuông không có ý tứ nói:



- Tôn nhi cho bọn nha dịch nhiều tiền thưởng bọn họ cái gì cũng không nhìn thấy.



- Xem ra ngươi cho họ không ít.



Quan Bảo Thanh gật nhẹ đầu.



- Trước hết hãy đứng lên đi.



- Vâng.



Quan Hiền Câu đứng lên khoanh tay trước mặt tổ phụ:



- Tôn nhi cả gan làm loạn khiến cho tổ phụ phải thất vọng rồi.



Quan Hiền Câu trong lòng vô cùng hiểu rõ phụ thân sẽ không trách phạt hắn, quả nhiên Quan Bảo Thanh cười ha hả nói:



- Không sao rạng sáng ngày mai tới là được, ngươi trở về vừa vặn, ta có một tin tốt cho ngươi đây.



- Mong tổ phụ huấn thị.



Quan Hiền Câu vẫn cung kính không hề có một chút bất kính nào.



Quan Bảo Thanh nhìn trúng cháu trai của mình ở điểm này cho dù trong lòng hắn vô cùng hung ác nhưng vẫn biểu hiện đủ lễ nghi không có chút nào thất lễ, điều này ở trên quan trường rất quan trọng.



- Vừa rồi Giang Ninh phủ truyền tới một tin tức, một tên sĩ tử ở Đan Dương bị thủ tiêu tư cách cống cử sĩ, như vậy ngươi được tăng một bậc chính thức trúng tuyển cống cử sĩ rồi.



Nói xong Quan Bảo Thanh mỉm cười quan sát biểu lộ của cháu trai, tin tức này khiến cho Quan Hiền Câu mừng rỡ muốn phát điên, điều này có ý nghĩa hắn có thể tham gia kỳ thi tiến sĩ rồi, hắn vui mừng muốn nổ tung muốn la to, muốn ra trước sân dập đầu với trời xanh nhưng trước mặt tổ phụ hắn không thể lộ ra vẻ vui mừng gì chỉ có thể nhàn nhạt cười.



Điều này khiến cho Quan Bảo Thanh kỳ quái:




Vô Tấn đối với sự kinh ngạc của Tô Hàn Trinh không cho là đúng:



- Đại nhân cái này là biết người biết mặt không biết tâm dù sao đại nhân cũng không thường xuyên gặp việc này, đại nhân vẫn cho rằng học vấn tốt thì phẩm đức tốt, nhưng ta không cho là như vậy, ta cảm thấy rằng hắn và Thân quốc cữu cấu kết là chuyện rất bình thường.



Tô Hàn Trinh thở dài:



- Có lẽ ngươi nói rất có đạo lý, nhưng ngày mai tổ chức cuộc thi không được ta phải lập tức thay người.



Tô Hàn Trinh thu thập bàn học định đi thì Vô Tấn gọi hắn lại:



- Đại nhân.



- Sao vậy?



Vô Tấn cười cười mang theo một vẻ không hảo ý:



- Đại nhân sở dĩ ta không thay đổi nội dung bức thư là ta đã có tính toán.



Hắn nói nhỏ với Tô Hàn Trinh vài câu, Tô Hàn Trinh nhướn mày:



- Cái này ta cảm thấy không quang minh chính đại cho lắm, ta thấy nên thay người vẫn tốt hơn.



Vô Tấn không thích loại dối trá này của Tô Hàn Trinh, lúc trước để mình đi trộm thư sao không nói đó không quang minh chính đại, dối trá không làm được, làm quan thì phải dối trá, hiện tai là lúc nào rồi mà còn trung thực?



- Đại nhân hiện tại thay người người khác sẽ nói đại nhân không công bằng hơn nữa binh pháp là quỷ đạo chúng ta chỉ đảm bảo công bằng mà thôi, có gì tổn hại đâu mong đại nhân nghĩ lại quang minh chính đai là trọng yếu hay tài hàng của thái tử là trọng yếu?



Vô Tấn nói câu sau đánh trúng chỗ hiểm của Tô Hàn Trinh, hắn ngây người một lát rồi cuối cùng cũng gật nhẹ đầu:



- Ngươi thẳng tay làm đi.