Hoàng Tộc

Chương 169 : Bộ dạng như vậy làm sao có thể bình phán?(Hạ)

Ngày đăng: 00:40 19/04/20


Triệu Tiểu Trung khẽ khom người bên cạnh Vô Tấn thấp giọng nói:



- Hắn đã ăn hết.



Nói xong đôi mắt của hắn lộ ra vẻ trông mong nhìn Vô Tấn, đợi hắn đưa nửa ngân phiếu còn lại, Vô Tấn cười ha hả nói:



- Đa tạ Triệu quản sự, đồ ăn rất ngon, hôm nào ta lại tới.



Hắn đẩy độc luân xa nghênh ngang rời đi.



.....



Những ngày kế tiếp trời còn chưa sáng, đã xuất hiện rất nhiều nha dịch ở Hàn Mai quán, bọn nha dịch tiến hành dọn dẹp sân bãi vô cùng cẩn thận, bất kỳ chỗ nhỏ nào cũng không bỏ qua, sau nửa canh giờ ba người dự tuyển đã tiến vào trong quán, tiến vào trường thi.



Thời gian cuộc thi chính là hai canh giờ, buổi trưa dừng bút.



Lúc này vài quan lớn huyện quận đã tới bên cạnh Hàn Mai quá, nhưng quan chủ khảo Cổ Tư Văn vẫn chưa tới, đề cuộc thi vẫn chưa lấy được, trưởng sử Từ Viễn lộ vẻ lo lắng, hắn vội phân phó cho nha dịch:



- Đi thăm Cổ học chính tại sao hiện tại còn chưa tới?



Nha dịch chạy vội đi Tô Hàn Trinh trong lòng minh bạch, hắn nhìn thoáng qua cái đồng hồ cát liền nói với Từ Viễn:



- Thời gian đã đến rồi như vậy đi chúng ta cùng quyết định đề thi mọi người thấy thế nào?



Triệu Tư Mã gật đầu đồng ý:



- Ta cũng đồng ý.



Trương Dung cũng nói:



- Thời cơ tốt đến rồi không thể tùy ý kéo dài, như vậy rất xấu ta đồng ý với ý kiến của Tô thứ sử.



Tô Hàn Trinh quay đầu lại hỏi Từ Viễn:



- Ý của trưởng sử thế nào?



Một gã trợ giáo mang tới một túi đề thi hắn bước tới hỏi:



- Xin hỏi vị đại nhâ nào ký?
Tô Hàn Trinh cũng đứng lên:



- Nếu không ta đi với trưởng sử.



- Không không, ta đi xem một lát rồi quay trở lại.



Nói xong hắn liền hấp tấp bỏ đi, Tô Hàn Trinh nhìn theo bóng lưng của hắn trong lòng thầm cười lạnh, bọn chúng không cấu kết với nhau mới là chuyện lạ.



....



Thời gian từng chút trôi qua cuối cùng cũng tới giữa trưa, một hồi chuông vang lên, đã đến giờ ngưng bút.



Vài tên trợ giáo lập tức đi vào quán lấy bài thi ra, theo quy định đem danh tự dán lên.



Nhanh chóng sau đó ba thí sinh đi ra, Duy Minh cùng với Quan Hiền Câu khuôn mặt đều rất nhẹ nhàng, tựa hồ như lần này khảo thí không tệ, mà Trần thiếu gia vẻ mặt lại uể oải, giống như chưa viết xong rõ ràng là đã bị loại bỏ rồi.



- Tốt rồi.



Tô Hàn Trinh đứng lên phân phó cho một gã nha dịch:



- Ngươi đi xem xem bệnh tình của Cổ học chính thế nào rồi, buổi chiều có thể bình phán không?



Từ Viễn buổi sáng đi vào trong nhà của Cổ học chính, bất kể thế nào thì lẽ ra bây giờ hắn đã chạy về đúng lúc này ở phía xa xa có người hô to:



- Cổ học chính đến rồi.



Tô Hàn Trinh trầm lòng xuống:



- Chẳng lẽ hắn lại tới?



Từ Viễn đại hỉ, như vậy có hi vọng rồi hắn vội vàng phân phó:



- Mau, mau mời Cổ học chính tới?



Một lát sau chỉ thấy vài tên người nhà khiêng một cái ghế tới, ở phía trên là một lão nhân tóc trắng xóa, làm cho mọi người ngây ngẩn cả người, Cổ học chính sắc mặt vàng như tờ giấy, giống như đã hấp hối, ngay cả lời cũng không nói ra được, Từ Viễn cuống quýt cầm tay của hắn không ngớt hỏi:



- Học chính học chính ông thế nào rồi?