Hoàng Tộc

Chương 198 : Ý đồ của Hoàng Phủ Cừ (Hạ)

Ngày đăng: 00:41 19/04/20


Hiện tại buộc bắn xuất ra mười vạn lượng bạc, hắn biết đi nơi nào mà lấy, Hoàng Phủ Dật Biểu nếu có bổn sự thật sự thì tại sao không cho mình làm thứ sử Đông Hải quận, hết lần này tới lần khác cho mình làm biệt giá không quyền không thế, tay không có quyền ai hối lộ hắn?



Tuy nhiên oán niệm thì oán niệm hắn không dám không nghe theo, hắn nếu không nghe thì sẽ bị bãi miễn chức quan, thậm chí cái mạng nhỏ cũng có thể mất, vấn đề hiện tại là hắn làm sao để kiếm tiền?



Lúc trước vì rất nhiều người không biết diện mục thật của hắn cho nên bị danh hiệu huyện công của hắn hù dọa dốc sức liều mạng đưa bạc cho hắn, hiện tại hắn không thể đem nội tình bạo lộ, kiếm tiền càng ngày càng khó, Hoàng Phủ Cừ vắt hết óc không khỏi nhớ tới Đông Hải Hoàng Phủ thị theo gia tộc của bọ hắn lấy ra vài vạn lượng bạc thì có thể được.



Hoàng Phủ Cừ thở dài, tam di nương Tiếu Cơ bưng một chén trà tới, đối với hắn mà cười quyến rũ:



- Lão gia uống trà.



Nhìn qua làn da trắng bóng của Tiếu Cơ, Hoàng Phủ Cừ hiện ra một ý niệm, lúc ở cửa thành Triệu Kiệt Hào phàn nàn là không tìm được cô nương tốt dâng cho Cao thị lang, đây không phải là một cơ hội đầu tư sao?



Từ khi Hoàng Phủ Dật Biểu thất thế hắn không ngừng gia tăng đòi tiền, Hoàng Phủ Cừ cũng manh động cách nghĩ về hậu trường, Thân Quốc Cữu khong nghi ngờ là một hậu trường tốt cho hắn, nếu như mình đầu nhập vào hắn, làm thứ sử một châu cũng không có vấn đề, nhưng hắn không quen với Thân Quốc Cữu cần phải có người đề cử.



Mà hình bộ thị lang Cao Hằng không phải là người tốt nhất sao? Nghe nói Cao Hằng cùng với Thân gia không phải là giao tình bình thường cơ hội này mình không thể bỏ qua rồi.



Đối với Hoàng Phủ Cừ mà nói, hậu trường là quan trọng đệ nhất một nữ nhân hắn không coi vào đâu huống chi là một nữ nhân hắn đã chơi chán.



Tâm niệm chuyển động hắn nắm tay của Tiếu Cơ dùng một ngữ khí khoan dung cười nói:



- Lại thay lão gia làm chuyện.




Trần Trực năm nay bốn mươi tuổi vừa cao vừa gầy, làn da ngăm đen là người nghiêm khắc lãnh khốc, lòng dạ vô cùng cay độc, trên mặt hắn ít khi nở ra nụ cười.



Triều đình cơ hồ không có quan viên nào thích hắn, cũng không ai không sợ hắn, nếu như bị hắn nhìn trúng thì cũng có nghĩa là con đường làm quan đã không còn nữa, người này hai năm trước đem binh bộ thượng thư Cầu Đại Niên kéo xuống ngựa, Cầu Đại Niên ở trong lao dùng máu tươi viết, người giết ta là Trần Trực. sau đó đâm đầu chết ở trong lao, khiến cho cả kinh thành oanh động đây là quan viên cấp cao nhất ở Đại Ninh vương triều tự sát trong ngục, Trần Trực vì vậy cũng được ngoại hiệu là Trần hắc diện.



Hơn một tháng trước Trần Trực nắm được tang vật Hoàng Phủ Dật Biểu nhận hối lộ tám vạn lượng bạc, trong vòng một ngày hắn ba lần vạch tội, Hoàng Phủ Dật Biểu bị cữ ép từ đi chức vụ tông chính khanh, tự xuống đài, bản án này khiến cho thanh danh của Trần Trực một lần nữa đại chấn, nhưng lại khiến hắn lâm vào nguy hiểm, Hoàng Phủ Dật Biểu ỷ vào hoàng đế tin tưởng trong triều tỏ thái độ:



- Trần Trực không chết, triều còn phong ba.



Điều này cho thấy hắn muốn giết Trần Trực hoàng đế cũng giả câm giả điếc không nghe không thấy cho nên lúc này Trần Trực đi tra án thái tử phái cho hắn hai gã Ảnh võ sĩ đặc biệt bảo hộ sự an toàn của hắn.



Trần Trực từ Lạc kinh đi ra phía đông, ở Giang Ninh hắn biến thành đi thuyền dọc theo kênh xuôi nam, ngày hôm qua hắn đã tới Bình Giang huyên, thuyền nhỏ lại tới Ngô Tùng giang, Ngô Tùng giang tới Tử Đồng hà, đi theo con sông này có thể trực tiếp tới Duy Dương huyện.



Ở giữa trưa trời bắt đầu có mưa nhỏ, mưa không lớn nhưng giống như kim châm trên da người, mang theo cảm giác mát lạnh, Trần Trực đầu đội mũ chắp tay sau lưng đứng ở trên đầu thuyền thưởng thức cảnh đẹp Giang Nam, tâm tình nặng trịch của hắn cũng phấn chấn lên.



- Thiên TInh chỗ đó chính là Tùng Lăng trấn rồi.



Trần Trực chỉ vào một tòa thị trấn ngói đen, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười hiếm thấy.



- Đây chính là nơi mà trong truyền thuyết Phạm Lãi mang theo Tây Thi đi ẩn cư.